Hô hấp của mọi người chợt khựng lại!
Không sai, mặc dù bọn họ không có nghi ngờ gì với kết quả ban giám khảo đưa ra, nhưng mọi người cũng rất ngạc nhiên, dựa vào cái gì Trình Kiêu có thể giành được Y Vương.
Vị giám khảo kia nhìn về phía ông Lưu, với tư cách là người đứng đầu ban giám khảo lần này, quyền quyết định trong tay ông Lưu.
Ông Lưu đứng dậy nghiêm túc nói: “Nghi ngờ của ông, để tôi tới giải đáp!”
Nhìn thấy ông Lưu đích thân đứng ra giải đáp, mọi người không nhịn được giật mình!
Xem ra, ngay cả hội trưởng Lưu cũng rất coi trọng Trình Kiều!
Ông Lưu lần lượt lấy ghi chép điều trị của Cốc Thiên Sơn và Trình Kiêu ra, nghiêm túc nói với Cốc Thiên Sơn: “Nếu ông đã có nghi ngờ, vậy tôi sẽ công khai so sánh ghi chép điều trị của ông và Trình Kiêu một lần, ai mạnh ai yếu, vừa nhìn là hiểu ngay!”
Cốc Thiên Sơn im lặng một lát rồi nói: “Được!”
Ông Lưu nhìn ghi chép điều trị của Cốc Thiên Sơn, chậm rãi nói ra: “Ông kết hợp Thái Thanh khí châm với Triền Sơn châm pháp tạo ra một loại châm pháp mới, sau đó dùng nó chữa trị cho người bệnh.
Sắc mặt Cốc Thiên Sơn hơi thay đổi, trong mắt thoáng lộ vẻ giật mình.
Triền Sơn châm pháp có thể nói là bí mật nhà ông ta, được một vị bác sĩ quái lạ không chốn nương thân truyền thụ, không ngờ người trong thế tục lại có thể nhìn ra Triền Sơn châm pháp.
Ông Lưu nói tiếp: “Mặc dù kết hợp hai châm pháp, nhưng Thái Thanh khí châm chiếm 80% trong châm pháp mới, phải không?”
Tất cả mọi người nhìn về phía Cốc Thiên Sơn, mong đợi câu trả lời của ông ta.
Cốc Thiên Sơn gật đầu: “Đúng vậy.
Dù sao vị bác sĩ quái lạ kia đã chết rất nhiều năm rồi, cho dù bị người ta nhận ra Triền Sơn châm pháp, chắc hẳn cũng sẽ không nghĩ đến vị bác sĩ quái lạ kia.
Ông Lưu gật đầu, tiếp tục nói: “Phương pháp điều trị của ông là dùng châm pháp mới, trực tiếp loại bỏ mầm bệnh cho người bệnh, hiệu quả không tệ.”
“Nhưng mà, châm pháp mới của ông vô cùng mạnh mẽ, ba người trẻ tuổi kia chịu được, trái lại cũng không có vấn đề gì. Nhưng ông cụ và đứa bé kia, cơ thể của bọn họ căn bản không cách nào thừa nhận.
“Bây giờ, cơ thể ông cụ và đứa bé kia đã bị tổn thương. Mặc dù ngoài mặt ông đã chữa khỏi bệnh cho bọn họ, nhưng sẽ có một ngày nào đó tổn thương kia phát tác, trở thành trí mạng căn bản.
Cốc Thiên Sơn không còn lời nào để nói, ông ta chỉ theo đuổi hiệu quả điều trị, chưa từng nghĩ đến chút tổn thương đó.
Ông ta cho rằng chỉ cần có thể dùng phương pháp nhanh nhất ngắn nhất chữa khỏi bệnh cho người bệnh là được, chút tổn thương kia có thể bỏ qua không tính tới.
Nhưng mà, tất cả mọi người đều là bác sĩ, hơn nữa còn là bác sĩ nổi tiếng. Bọn họ rất rõ ràng lời nói của hội trưởng Lưu.
Đừng coi thường một tổn thương nho nhỏ, rất có thể nó sẽ chôn mầm tai họa cho cơ thể. Ông cụ có thể coi như không đáng kể, nhưng đứa bé kia thì sao? Cuộc sống của nó còn rất dài, tổn thương này giống như một quả bom hẹn giờ, không chừng ngày nào đó sẽ nổ tung.
Ví dụ như sự hình thành của ung thư, mới đầu chỉ là tế bào nhỏ bé trong cơ thể, chịu sự ảnh hưởng của nhân tố bên ngoài như bức xạ, ô nhiễm... mà xảy ra biến dị, mặc dù chỉ là một vài tổn thương rất nhỏ, nhỏ đến mức có thể bỏ qua bên trong cơ thể. Nhưng một khi bộc phát, đó chính là trí mạng.
Hoặc là người tiếp xúc với bức xạ lâu ngày có tỷ lệ mắc ung thư cao hơn người bình thường mấy chục lần.
Là một bác sĩ, không thể chỉ xem xét hiệu quả điều trị mà bỏ qua tổn thương gây ra cho cơ thể người bệnh.
&
Đương nhiên, nếu thật sự bất đắc dĩ, đến mức chỉ có thể gây ra tổn thương cho cơ thể mới có thể chữa khỏi bệnh tật, như vậy đương nhiên sẽ chọn chữa cái nặng để cái nhẹ.
Cốc Thiên Sơn phản bác: “Tôi thừa nhận phương pháp điều trị của tôi sẽ tạo thành tổn thương rất nhỏ cho cơ thể bọn họ, nhưng mà, tôi không cảm thấy phương pháp điều trị của tôi có vấn đề gì. Là thuốc sẽ có ba phần độc, muốn chữa bệnh, luôn sẽ gây ra tổn thương cho cơ thể. Chẳng lẽ các ông có biện pháp hoàn toàn không làm tổn thương đến người bệnh?”
Tất cả mọi người chìm vào im lặng, điều trị bằng châm cứu đã là phương pháp tạo ra tổn thương nhỏ nhất cho cơ thể người bệnh rồi.
Tổn thương do nó gây ra nhẹ hơn các phương pháp phẫu thuật, điều trị bằng thuốc rất nhiều.
Nhìn thấy mọi người đều không nói lời nào, Cốc Thiên Sơn hừ lạnh một tiếng, nói: “Lý do này không cách nào khiến tôi tin phục, trừ phi phương pháp điều trị của cậu ta có thể không tạo thành chút xíu tổn thương nào cho cơ thể người bệnh!”
Nhất thời, ánh mắt mọi người tập trung lên người Trình Kiêu.
Tôn Đại Hải thầm chảy mồ hôi lạnh thay Trình Kiêu, là một bác sĩ, ông biết rõ rằng, phương pháp điều trị của Cốc Thiên Sơn đã vô cùng cao minh.
Cho dù thuật châm cứu của Trình Kiêu tốt hơn ông ta, nhưng cũng không thể nào không gây ra chút xíu tổn thương cho cơ thể người bệnh.
“Như ông mong muốn!” Hội trưởng Lưu cao giọng nói ra, cầm ghi chép điều trị của Trình Kiêu.
“Trình Kiêu cũng dùng thuật châm cứu, mặc dù chúng tôi không biết tên gọi của thuật châm cứu kia, nhưng ưu việt hơn Thái Thanh khí châm mấy chục lần!”
“Không thể nào!” Cốc Thiên Sơn lớn tiếng phản bác: “Thái Thanh khí châm sâu xa khó hiểu, cậu ta chỉ là một thanh niên chừng hai mươi tuổi, có thể hiểu rõ Thái Thanh khí châm đã không dễ rồi, sao có thể lĩnh ngộ châm pháp ưu việt hơn Thái Thanh khí châm!”
“Huống hồ bộ châm pháp này không chỉ ưu việt hơn Thái Thanh khí châm mấy lần, mà còn là mấy chục lần, nói ra ai mà tin được!”
“Mọi người tin không?” Cốc Thiên Sơn dời mắt nhìn tất cả mọi người nơi này, lên tiếng hỏi ra.
Không một ai nói chuyện, nhưng trên mặt mọi người đều viết lên hai chữ không tin.
Cốc Thiên Sơn nở nụ cười lạnh lùng, nói ra: “Thấy không, ngay cả bọn họ cũng không tin! Trừ phi các ông có thể đưa ra chứng cứ khiến mọi người tin phục!” Sắc mặt hội trưởng Lưu nghiêm túc, giọng nói bỗng nâng cao tám quãng: “Cậu ta chính là người sáng lập ra Thái Thanh khí châm, chứng cứ này đủ chứ?”
Cái gì!
Cốc Thiên Sơn chợt sửng sốt, không dám tin nhìn Trình Kiêu.
Tất cả mọi người đều khiếp sợ!
Đưa mắt nhìn về phía Trình Kiêu, miệng há to như có thể nhét nguyên một quả trứng gà vào.
“Cậu ta chính là người sáng lập ra Thái Thanh khí châm! Hội trưởng Lưu không phải đang nói đùa chứ? Sao có thể như vậy!”
Người bên cạnh lườm ông ta một cái, lạnh lùng nói ra: “Ông cảm thấy hội trưởng Lưu có thể nói đùa trong trường hợp thế này sao?”
“Nói như vậy, cậu ta thật sự là người thần bí tặng miễn phí Thái Thanh khí châm cho hội y học Á tộc!”
“Ngay cả hội trưởng Lưu cũng nói vậy rồi, chắc chắn không sai được!”
“Thật sự không ngờ nhóc con này lại ẩn giấu kỹ như vậy! Cậu ta chính là người sáng lập ra Thái Thanh khí châm! Thảo nào cậu ta có thể tìm ra thiếu sót trong Dược điển thần thánh của Á tộc chúng ta.
“Đúng vậy, lần đầu tiên nhìn thấy cậu ta, tôi đã không ưa nổi vẻ mặt ngông cuồng coi trời bằng vung kia, cho rằng cậu ta chỉ là một cậu ấm không có kiến thức của thế gia nào đó. Bây giờ tôi mới hiểu được, vẻ mặt kia không phải ngông cuồng, mà là tự tin!”