Trận chiến có một không hai ở núi Nam Bình sâu trong thành phố nhanh chóng được các khán giả là các võ giả truyền khắp giới Võ đạo.
Hôm sau, Thiên Cơ Các xếp lại bảng Tông Sư.
Khương Vân Minh đang xếp vị trí đầu trên bảng Tông Sư thì xuống hạng hai.
Còn người đứng hạng đầu trên bảng Tông Sư chính là Trình Thương Sinh.
Thiên Cơ Các là một tổ chức thần bí, đến tận bây giờ vẫn không ai một ai biết Thiên Cơ Các ở đâu.
Chỉ biết rằng Thiên Cơ Các xếp hạng rất chính xác.
Mỗi khi cần đổi bảng thì sẽ có sứ giả đặc biệt xuất hiện và truyền bá bảng danh sách mới khắp giới Võ đạo.
Có điều từ trước đến nay chưa một ai nhìn thấy vị sứ giả đó, mọi người chỉ nghe nói có một vị sứ giả như thế thôi.
Thiên Cơ Các nói Trình Thương Sinh chính là Đệ nhất Tông sư, vậy thì anh chính là Đệ nhất Tông sư, sẽ không có một ai không phục.
Nhất thời, khắp giới Võ đạo đều bùng nổ.
Tất cả võ giả đều bàn tán về Trình Thương Sinh, rất nhiều người không biết Trình Thương Sinh là ai.
Cái người tên Trình Thương Sinh này tự dưng từ một kẻ vô danh trở thành Đệ nhất Tông sư, chắc chắn đây không phải là kẻ không tiếng tăm gì.
Nghĩ đến trận chiến có một không hai ở núi Nam Bình, hầu như mọi người đều khẳng định rằng, Trình Thương Sinh chính là người mà Lệnh Dược Thần muốn giết.
Võ giả của một nửa giới Võ đạo không một dấu hiệu, không ai bảo ai mà im hơi lặng tiếng nhưng lại như đã bàn bạc với nhau rồi.
Lệnh Dược Thần lần đầu tiên được rầm rộ ban ra nhưng đến cuối lại không giải quyết được gì.
Lệnh Dược Thần khiến người người sợ hãi lần đầu tiên được ban ra nhưng lại thành một trò cười.
Tin tức truyền về Dược Thần Cốc, cốc chủ Mạc Tu Võ cực kỳ giận dữ.
Nhưng cũng hết cách rồi.
Đúng là mọi người nợ Dược Thần Cốc của ông ta, nhưng ông ta cũng không thể bảo người ta đổi mạng để trả ơn được!
Đi giết Đệ nhất Tông sư, dù là võ giả của nửa giới Võ đạo cùng đi cũng chưa chắc thành công.
Thế thì có khác gì đi chết đâu?
Trình Kiêu chẳng coi Lệnh Dược Thần ra gì, giết Cừu Thiên Sát đã đủ để khiến cả giới Võ đạo chấn động rồi.
Sau khi trở về biệt thự Vọng Lâu, Trình Kiêu tiếp tục tăng nhanh tốc độ sản xuất nước linh khí. Hiệu suất làm việc của Mã Tài rất nhanh nên đã đăng ký thành lập công ty rồi.
Tên công ty là Nước Hồ Nguyệt Nha.
Các kênh bán hàng cũng đã được triển khai và đang tiến hành tuyên truyền phổ biến giai đoạn đầu.
Hơn nữa, Mã Tài còn mời những người có tiếng tăm ở khắp Hà Tây và các đại lão của mười tám thành phố Lĩnh Nam đến dự tiệc bằng danh nghĩa của Trình đại sư.
Bây giờ, khắp Lĩnh Nam ai ai cũng biết đến tiếng tăm của Trình đại sư.
Trước đây họ chỉ biết Lôi nữ vương của Lĩnh Nam, nhưng giờ khi nhắc đến Lĩnh Nam, người đầu tiên mà họ nghĩ đến chắc chắn là Trình đại sư.
Hôm nay, Tô Lương Tử đột nhiên gọi điện thoại cho Trình Kiêu.
Nói ông ta phát hiện một động phủ bí mật, ở đó có rất nhiều võ giả mạnh mẽ bảo vệ.
Nơi đó nằm ở rìa một thị trấn nhỏ ở huyện Kê Kinh, Hà Tây.
Tô Lương Tử quyết định đi thăm dò trước để xem bên trong có những gì.
Trình Kiêu dặn Tô Lương Tử nhớ cẩn thận, nhưng nghĩ đến thực lực của Tô Lương Tử bây giờ, Tông Sư bình thường không phải là đối thủ của ông nên chắc là không có nguy hiểm gì.
Nhưng khi Trình Kiêu nghe đến hai chữ Kê Kinh, trong đầu bỗng lóe lên một chuyện.
Ba ruột của anh Trình Đông Hoa là Phó chủ tịch Thị trấn Bao Cốc huyện Kê Kinh.
Nhưng huyện Kê Kinh có tận mười mấy thị trấn, chắc không trùng hợp thế đâu.
Buổi trưa, Trình Kiêu nhận được điện thoại của Dương Oánh.
Phim mới của Dương Oánh vừa quay xong.
Lần này cô ta gọi điện để cảm ơn Trình Kiêu và cực lực khen ngợi mấy người bạn của Trình Kiêu có kỹ năng diễn xuất rất tốt.
Trình Kiêu khách sáo với cô ta một phen rồi cúp máy.
Dương Oánh nói không lâu sau bạn anh sẽ báo tin mừng với anh.
Đã lâu anh chưa về trường, Trình Kiêu cũng hơi nhớ mấy người bạn cùng phòng cẩu thả đó của mình.
Dương Oánh đoán chuẩn thật, mười phút sau Trương Tư Tổ đã gọi điện thoại đến.
Đầu tiên là khoe khoang kĩ năng diễn xuất của mình đỉnh thế nào, tuy chỉ là vai phụ được mấy câu thoại thôi nhưng lại cướp được cả hào quang của vai chính.
Sau là mời Trình Kiêu, tối nay nhất định phải đến tham gia tiệc ăn mừng của họ.
Trình Kiêu đồng ý với họ, đã lâu chưa gặp, mọi người cũng nên gặp nhau mà chuyện trò.
Buổi tối, Trình Kiêu đến một quán ăn ven đường gần trường.
Đây là nơi mà đám người Trương Tư Tổ chọn, tiệc ăn mừng mà lại đi ăn ở quán ven đường, đúng là hơi đơn giản.
Thấy Trình Kiêu đến, mọi người nhiệt tình tiến lên ôm ấp chào hỏi.
"Trình Kiêu, đã lâu không thấy cậu đến trường thăm tụi tôi. Tôi còn tưởng cái tên phụ bạc nhà cậu quân tụi tôi luôn rồi chứ."
Trương Tư Tổ ấm ức nói.
Thần Côn Dương Thiên Hữu chen vào một câu: “Này này, là mỗi cậu thôi đấy, đừng có kéo tụi tôi vào! Giới tình của tụi tôi rất bình thường" "Cút!" Trương Tư Tổ trợn mắt mắng.
Hai người này vẫn như trước vậy, cứ gặp nhau là gây nhau.
Trình Kiêu nhìn mọi người. Bác Sĩ, Thần Côn, Tảng Đá, Lôi Công, mấy người bạn trong ký túc đều đến cả, chỉ có Cầm Thú không thấy đâu.
Thấy ánh mắt tìm kiếm của Trình Kiêu, ánh mắt Lôi Công lóe lên.
Trương Tư Tổ oán giận nói: “Trình Kiêu, cậu đừng tìm nữa, Cầm Thú không đến. Không liên lạc được mấy hôm rồi, nếu có cậu ta thì tiệc ăn mừng của chúng ta sẽ không tổ chức ở cái nơi đơn giản này đâu"
Thần Côn cũng thở dài nói: “Đúng thế, nếu có Cầm Thú thì tốt rồi. Cậu ta muốn chơi trò mất tích thì ít nhất cũng phải đặt khách sạn ra trò tí cho chúng ta rồi hẵng mất tích chứ!"
Chắc câu sau mới là mục đích thật sự khi anh ta nhớ đến Tần Thủ!
Trương Tư Tổ nói: “Thôi, kệ cậu ta, quán ven đường cũng ngon mà? Nào, chúng ta cùng cạn ly thôi! Chúc mừng chúng ta quay xong bộ phim đầu tiên!"
"Đúng, cạn ly!"
Mọi người vừa uống vừa nói khoác, rõ ràng chỉ là vai phụ có vài câu thoại thôi, nhưng qua lời nói của họ thì vai diễn đó còn quan trọng hơn cả vai chính.
Uống vài ba ly mà đã ảo tưởng đến việc nổi tiếng chỉ bằng một vai, nhận được giải Ảnh Đế rồi đi thảm đỏ các kiểu.
Trình Kiêu lẳng lặng nghe mấy người bạn nói khoác.
Kiếp trước, Trình Kiêu cũng rất thích nghe bốn người Bác Sĩ, Thần Côn, Cầm Thú và Lôi Công nói khoác, còn Tảng Đá thì thỉnh thoảng lại chen thêm một câu.
Kiếp này, Trình Kiêu vẫn thích lẳng lặng nghe mấy người họ nói chuyện viển vông rồi mạnh dạn bốc phét như cũ. Uống thêm mấy ly thì lại bắt đầu kêu trời oán trận giận không
khí.
Oán giận xong xuôi thì về kí túc tắm rồi đi ngủ, ngày hôm sau lại tiếp tục chảy nước miếng trước livestream của Vương Vũ Hàm. Chỉ cần bàn phím của máy tính thôi là vừa tinh thông thiên văn địa lí, vừa hiểu biết chuyện quốc gia đại sự trước sau năm trăm năm, tất cả đều nằm trong tay.
Đây chính là cuộc sống của người thường, tràn đầy mơ ước, chấp nhận thực tế, nhưng sẽ làm ra những cố gắng nho nhỏ từ trong những tuyệt vọng to to.
Nhưng lần này, Trình Kiêu thấy Lôi Công hơi khác thường.
Bình thường thì Lôi Công là người khoác lác mạnh miệng nhất, nhưng hôm nay, Lôi Công chỉ nói vài câu, đã thế thỉnh thoảng lại trộm nhìn Trình Kiêu.
Đến cuối tiệc, Bác Sĩ và Thần Côn đã ngủ thẳng cẳng rồi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!