Hần nào ngờ, đối phó Sở Trần mà cũng xảy ra biến cố.
Trận đòn này, chắc chần Tổng Khánh Bầng sẽ không bó qua cho hắn.
"Tất cả là do thầng ngốc đó!" Tống Bưu quay phẩt lại, mất trợn to.
Sở Trần ... đã biển mất.
"Còn dâm chạy" Tổng Bưu đứng bật dậy.
"Đứng lại!" Tổng Khánh Bằng gào lên, máu mũi bắn tung tóe. "Tao mà thấy máu là choáng. Mau đưa tao đi bệnh viện."
Trước thang máy.
Sở Trần bẩm nút, liếc sang lối cầu thang bên cạnh, khẽ lắc đầu, thở dài:
"Không ngờ lần đầu xuống nui dùng thuật di chuyển Can Khôn của Cửu Huyền Môn lại là đế đối phó mẩy gã hạng xoàng như vậy, đúng là làm mất mặt các sư phụ quá."
Cửa thang máy mở, anh bước vào.
Anh không khỏi nhớ lại chuyện tổi nay.
"Năm năm rồi." Chọt nghĩ ra điều gì đó, khóe miệng anh khẽ giật. "Xem như toi mat tích 5 nam, vay ma họ ... cung chang buồn tim toi?"
Anh gắng nhịn cơn thôi thúc muốn gọi về nha hói xem mình có phái con ruột không.
"Thôi kệ, họ đã không tim, vài năm nữa dất vợ con rồi hang về! Cho mẹ gia ở nhà một phen bất ngo." Trong đầu anh bat giác hiện len bóng dáng Tổng Nhan.
Suốt năm năm, tâm trí anh dường như chỉ đầy ắp bóng dáng cô gái này.
Ra khói thang máy, Sở Trần đi thầng ra ngoài cứa lớn.
Tiệc sinh nhật l'ần thứ 23 của Tổng Nhan, quả anh đã tặng rồi, cũng chẳng còn hứng ở lại.
Anh nghênh ngang đi ra từ cống chính.
Bảo vệ ở cống chính thấy Sở Trần ai nấy đều lộ vẻ ngạc nhiên: thằng con rể ngốc của nhà họ Tổng sao lại đột nhiên chạy ra nữa rồi.
Tiếng thàng xe chói tai vang lên. Vài chiếc siêu xe đỗ xịch trước cửa khách sạn Hoàng Đình.
Sở Trần đứng ngay chính giữa lối vào.
Cứa xe mở, từng tốp nam nữ tuổi chững mười tám, mười chín bước ra.
"Nây thâng ngốc, tránh ra mau." Một bảo vệ bên cạnh không nhịn được, nhắc khẽ: "Đám này toàn công tử tiểu thư các nhà lớn ở Thiền Thành, chắc tới dự tiệc sinh nhật của cô ba Tống đấy."
Sự xuất hiện của bọn họ khiến bầu không khi trước khách sạn Hoàng Đình như đông lại; đám bảo vệ không dám thở mạnh.
Một lũ thiếu niên nối loạn mười mấy tuối, làm gì cũng chắng nghĩ hậu quả; lỡ chọc họ không vui thì đúng là thảm họa.
Sau lưng mỗi đứa đều là gia thế hiểm hách.
Giám đốc Bàng lập tức bước ra, mặt nở nụ cười: "Tiệc sắp bắt đầu, các vị đến đúng lúc, mời vào."
"Giảm đốc Bảng, vớ hay vẫn chưa mớ măn chứ?" Một thiếu niên áo đen cười ha hả. "Tôi nghe anh Diệp nói tổi nay có trò vui, nẽn mới kéo mọi người qua đây."
"Đúng đó, chúng tôi rất mong chờ xem trong tiệc sinh nhật của cô ba Tổng sẽ có màn kịch gì."
"Anh Diệp báo tối nay nhà họ Tổng sẽ đuối thang con rế ngốc ấy, đa khỏi cửa, mà còn tuyên bổ công khai nữa cơ."
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!