Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Chiến Thần Trấn Quốc - Sở Trần

Cánh cửa phòng họp khép lại nhẹ nhàng.

"Khách quý từ Dương Thành à? Là ai vậy?" Tổng Thu không kìm được tò mò lên tiếng.

"Thu à, con cũng lớn rồi, nên tìm hiếu thêm chuyện của gia đình." Tô Nguyệt Hiền nói. "Gần đảy ba con muốn lấn sân sang ngành dược. Nhà họ Hạ ở Dương Thành, chắc con nghe qua rồi chứ."

"Nhà họ Hạ?" Bên cạnh, chị cả nhà họ Tổng thốt lên, theo phản xạ đứng bật dậy. "Mẹ, khách quý nhà họ Hạ đến rồi, sao ba không đưa Tín Bình đi cùng.

Anh rế cả Lâm Tín Bình nhìn Tô Nguyệt Hiền với ánh mắt đầy mong mỏi.

Ngành nghề của nhà họ Lâm cũng lấy dược phẩm làm chủ lực, nhưng so với nhà họ Hạ ở Dương Thành thì kém quá xa. Nhà họ Lâm từng thử bắt mối với nhà họ Hạ ở Dương Thành, nhưng lần nào cũng bị từ chối phũ phàng.

"Lần này là lão gia tự mình đứng ra, nhà họ Hạ sau cùng mới chịu cử một vị thiểu gia đến bàn bạc triển vọng hợp tác với nhà họ Tống, chắc là muốn cho người trẻ rèn luyện." Tô Nguyệt Hiền nói. "Ba con rất coi trọng cơ hội khó kiếm này

"Chồng của em ba nhà mình đúng là người được khí vận ưu ái." Nhị tiếu thư nhà họ Tổng cười, liếc sang Sờ Trần bên cạnh. "Sắp rời khỏi nhà họ Tổng rồi mà còn đế lại hai món qua lớn."

"Nhà họ Diệp và nhà họ Hạ." Anh rễ hai cũng kích động không kém. "Nếu bắt được cả hai mổi này, nhà họ Tổng có thể trở lại thời kỳ đỉnh thịnh."

"Nhà họ Hạ đã cử một vị thiếu gia ra mặt, hần là mang ý rèn giũa. Nếu ba con biết năm thời cơ thì sẽ có cơ hội lên được con thuyền nhà họ Hạ." Tô Nguyet Hien nhin Tổng Nhan. "Còn về nha họ Diệp thì trong ca vao con Nhan."

Mọi người đều nhìn về phía Tống Nhan.

Việc Diệp Thiếu Hoàng đe mat toi Tổng Nhan đã là điều ai cũng biết trong nhà họ Tổng.

Còn Sớ Trần, chồng của Tổng Nhan, thì chẳng ai buồn để ý.

Tổng Nhan siết chặt cây bứt trong tay, không lên tiềng.

Cô sẽ ký vào hợp đồng ly hôn.

Nhưng điều đó không có nghĩa là cô sẽ chấp nhận Diệp Thiếu Hoàng.

"Nhà họ Hạ đã cử người tới, có nghĩa là họ đang nhâm tới thị trường Thiền Thành" Lầm Tỉn Bình không kim được liền đứng bật dậy. Điều anh ta bận tấm hơn là bước đi tiếp theo của nhà họ Hạ; chuyện này không chí liên quan đến nhà họ Tổng, mà với cả nhà họ Lâm cũng võ cùng quan trọng.

Lâm Tín Bình chỉ muốn lập tức sang phòng bên cạnh để gặp vị khách quý của nhà họ Hạ.

Trong căn phòng họp nhỏ này, người nhà họ Tổng ai nấy đều ôm một bụng toan tính riêng.

Tất cá đều đang chờ giờ lành đến.

Họ cũng tin râng, chút khi vận cuối cùng của Sở Trần nhất định có thế giúp nhà họ Tổng cất cánh.

Dù sao thì suốt năm năm qua, gã con re ngốc của nha họ Tổng là trò cười trong giới, nhưng chính nhờ gã con rế ngốc ấy vào ở rế mà vận số xoay chuyến, nhà họ Tổng từ coi chết sống lại.

Khách sạn Hoàng Đình là một trong những khách sạn tổng hợp lớn nhất Thiền Thành, có không ít phòng họp đủ cỡ như thế này.

Tổng Tà Dương trình bày tỉ mỉ bán kế hoạch.

Đó là kế hoạch để nhà họ Tổng tiến quân vào ngành dược, đồng thời bày tỏ nguyện vọng hợp tác mạnh mẽ với nhà họ Hạ.

Tổng Tà Dương lăn lộn thương trường đã lâu, trải qua không ít những cuộc chiến không khói súng trên bàn đàm phán.

Thể nhưng lúc này, trong lòng ông lại dăng lên một cảm giác bất lực.

Vị thiếu gia nhà họ Hạ được cử tới này, sau mấy câu xã giao lúc gặp mặt thi phần lớn thời gian chỉ ngồi nghe Tổng Tà Dương trình bay, nhưng xem thần sắc thì rõ là không mấy bận tâm. Dầu Tống Tà Dương đã dốc rất nhiều tâm sức vào bán kể hoạch, dường như văn chẳng thuyết phục được nhà họ Hạ.

Hạ Bắc, tam thiểu gia nhà họ Hạ.

Nếu Sở Trần thấy người này, ắt sẽ nhận ra vị khách quý nhà họ Hạ chính là chang thanh niên vừa roi đã cùng anh moi người nang một ly, con trò chuyện đôi câu về một chủ đề kia.

Trong phòng họp chỉ có hai người: Tổng Tà Dương và Hạ Bắc.

Đợi Tổng Tà Dương nói xong, Hạ Bắc như vừa hoàn hồn, khẽ hàng giọng rồi hơi nhĩu mày: "Những điều ông nới rất có lý, tôi cũng rất tán đồng quan điểm của ông, nhưng dường như điều đó chầng giúp ich mầy cho nhà họ Hạ."

Hạ Bắc căn bản không hề chăm chú nghe lời Tổng Tà Dương, chỉ đáp lại một câu mang tính xã giao cho phải phép mà thôi.

Ngay từ khi gia tộc cứ anh ta đến phụ trách bàn bạc hợp tác với nhà họ Tổng, Hạ Bắc đã hiếu nhà mình chẳng mấy hứng thủ với thương vụ này.

Bới bình thường Hạ Bắc hầu như rất it can thiệp vào việc vận hành của gia

Lần này cũng chỉ là bị ép phải đứng mũi chịu sảo, cho Hạ Bắc tiếp xúc thêm với thương trường mà thôi.

Nếu không phải lão gia trong nhà nói rằng năm xưa ông cụ nhà họ Tống và ông có chút giao tình, dặn nhất định phải ghé một chuyển, thì đêm nay Hạ Bắc đã chẳng thèm đến. Có điều, lão gia cũng nói rõ, giao tình giữa ông và ông cụ nhà họ Tổng chỉ đến thể thôi; còn đồi bên có đi đến hợp tác được hay không thì toàn quyền giao cho Hạ Bắc quyết định.

Tim Tổng Tà Dương khẽ trĩu xuống.

Vị thiếu gia nha họ Hạ trước mặt gần như đã bộc lộ rõ là không muốn hợp tác, khiến mọi phương án ứng phó mà Tổng Tà Dương chuẩn bị đều không sao vận dụng được.

Hạ Bắc ngang đầu nhin Tổng Tà Dương, khẽ thớ dãi một tiếng: "Ông Tổng, tôi luôn có cám giác khoảng cách tuổi tác giữa tôi và ông qua lớn, nói chuyện cứ lệch sóng. Tôi đã gặp con re ông rồi, hay là để con re ông đến nói chuyện với tôi đi."

Lời vừa dứt, mắt Tổng Ta Dưong bat giac mở to hon, rồi lập tức lộ vẻ mừng rỡ.

Đây là lần đầu tiên tối nay vị thiếu gia nhà họ Hạ chủ động đưa ra một điều kiện.

Không sợ đối phương đưa điều kiện, chỉ sợ đối phương phớt lờ.

"Được, con rế tôi cũng đang làm trong ngành dược. Hạ thiếu gia chờ một lát, tôi gọi nó qua ngay." Tổng Tà Dương quay người bước ra.

Ở phòng họp bên cạnh.

"Còn mười phút cuối cùng." Lẩm Tin Bình nhin Sớ Trần với vé tiếc nuối, đồng thời võ thức liếc Tổng Nhan một cái. Tam tiếu thư nhà họ Tống đúng là quốc sắc thiên hương, xinh đẹp hơn hai chị gái quá nhiều, đáng tiếc tên ngốc này chng có phúc hướng.

Rắc!

Đột nhiên, cây bút Tổng Nhan vẫn siết chặt bỗng gãy đôi.

Ánh mắt Sở Trần liếc sang, lòng anh khế rung lên.

Cánh cửa phòng họp bồng bị đấy mở.

Tổng Tà Dương bước vào, nhìn Lâm Tín Bình, vẻ mặt mừng rỡ: "Tín Bình, Hạ thiếu gia đích danh muốn gặp cậu, theo tôi qua bên kia."

"Gì co!" Lâm Tín Bình bật dậy, kích động đến mức như không tin vào tai mình.

"Tín Bình, còn không mau đi." Đại tiểu thư họ Tổng cũng nhay cang lên vì mừng, cử như bánh từ trên trời rơi xuống.

Lâm Tín Bình lật đật theo Tổng Tà Dương đi ra.

"Anh rế giấu kỹ thật đấy, lại còn quen cá Hạ thiếu gia." Nhị tiếu thư họ Tổng nói, đầy ngưỡng mộ.

"Ngay cả chị cũng không biết đâu." Đại tiểu thư họ Tống cười khẽ. "Có lẽ mấy nắm nay Tín Bình làm ăn cũng khá, nên được chú ý."

"Xem ra lần này có Tín Bình, mổi với nhà họ Hạ có hy vọng rồi." Anh mắt Tô Nguyệt Hiền cũng ánh lên mong đợi.

Cửa phòng họp bên cạnh mở ra, Tổng Tà Dương và Lâm Tín Bình bước vào: "Hạ thiểu gia, Tin Binh đến rồi."

Hạ Bác ngẩng đầu nhìn.

Lâm Tín Bình phẩn khích, vội vàng bước lên, cúi đầu khom lưng: "Hạ thiểu

Hạ Bắc sững lại, rồi nhìn sang Tổng Tà Dương, cau mày: "Người tõi nói không phải anh ta."

Nghe vậy, mặt mũi Lâm Tín Bình và Tổng Tà Dương cùng lúc cứng đờ, hóa ra là một phen nhầm to . "Ông Tổng, ông chỉ có mỗi người con rế này thôi sao?" Hạ Bắc hỏi. "Không, còn một người nữa." Tổng Tà Dương hoàn hồn, vô vai Lâm Tin Bình, rồi cả hai quay về.

"Sao về nhanh thế?" Chị cả còn chưa kịp ngồi xuống.

Lâm Tín Bình liếc mắt một cái: "Châu Kiểm, không ngờ cậu giấu kỹ thế đấy. Người Hạ thiểu gia muốn gặp là cậu."

Giọng Lâm Tin Bình hơi chua chát.

Mọi người đều nhin về phia Châu Kiếm, con rế thứ hai của nhà họ Tổng, với ánh mắt khỏ tin.

Châu Kiếm sững sờ: "Gặp tôi?"

Nhị tiếu thư họ Tống vội đấy Châu Kiếm một cái: "Hạ thiếu gia muốn gặp anh đấy, mau đi đi. Biết đâu đãy là mấy phút cuối cùng, phần khí vận cuối cùng mà cậu em rế kia mang đến cho anh."

Châu Kiếm hấp tấp theo Tổng Tà Dương đi ra.

Lâm Tín Bình ngồi phịch xuống, ủ rũ; hạnh phúc đến quá đột ngột, đi cũng quá nhanh.

"Không ngờ Châu Kiếm lại quen biết Hạ thiếu gia, hừ, gã đó ngay cả tôi cũng giấu." Nhị tiếu thư họ Tống mừng ra mặt.

Cửa phòng họp bên cạnh lại lần nữa bị đấy mớ.

Hạ Bắc liếc nhin, khế lắc đầu: "Cũng không phải anh ta."

Tổng Tà Dương sững lại.

Con rề nhà họ Tổng, ngoài Lâm Tín Bình thì chí còn Châu Kiếm thôi mà. Chầng lẽ Hạ Bắc nhận nhầm người?

Tim Tổng Tà Dương chùng hẳn xuống; nếu đúng là thế, e rằng mối với nhà họ Hạ coi như tiêu đời.

Hạ Bắc lắc đầu, đứng dậy, bước ra khỏi phòng họp.

Tổng Tà Dương và Châu Kiểm vội theo sau.

Hạ Bắc bước lên hai bước, đưa mắt nhìn vào can phòng họp bên cạnh đang mở cửa.

Khỏe môi khẽ nhếch, Hạ Bắc bước vào.

Mọi người đồng loạt ngấng đầu nhin sang, vô thức đứng cá dậy.

"Vị này là tam thiếu gia nhà họ Hạ." Tổng Tà Dương bước vào theo. Sở Trần quay đầu lại.

Hạ Bắc mim cười, đưa tay ra: "Cho tôi chinh thức làm quen nhe? Tôi la Hạ Bắc."

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!