Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Chuế Tế Vô Địch - Lạc Thanh Chu (FULL)

Vương thị nhịn không được mở miệng nói:   

             - Vi Mặc, ta nói chính là việc Thanh Chu đi thanh lâu, ngươi xác định, là ngươi bảo hắn đi?   

             Tần nhị tiểu thư bị ánh mắt cổ quái của mọi người nhìn chăm chú, vẫn như cũ một mặt thong dong:   

             - Đúng vậy bá mẫu, là Vi Mặc để tỷ phu đi thanh lâu.   

             Đám người nghe xong, đều là hai mặt nhìn nhau.   

             Dương Bình Nhi bên cạnh nhịn không được nói:   

             - Vi Mặc, Thanh Chu là tỷ phu của ngươi, ngươi sao có thể giật dây hắn đi thanh lâu? Tỷ tỷ ngươi biết, hẳn là rất thương tâm.   

             Tần nhị tiểu thư nhìn về phía nàng, mỉm cười đáp.   

             - Tỷ tỷ của ta cũng đồng ý.   

             Đám người: - ...   

             Tần nhị tiểu thư dừng một chút, nhẹ giọng giải thích:   

             - Tỷ tỷ của ta thân thể không tốt, gần đây không thể cùng phòng với tỷ phu, sau đó ta cho ra đề nghị này, tỷ tỷ lập tức đồng ý, để ta đi nói cho tỷ phu. Ngay từ đầu vô luận ta nói thế nào, tỷ phu đều không đồng ý, cuối cùng ta lấy ra gia pháp, buộc hắn đi, hắn mới đi. Hai người thị nữ kia của tỷ tỷ không biết tình huống, cho nên mới hiểu lầm, bất quá cuối cùng đều nói rõ. Cho nên...   

             Nàng nhìn về phía Vương thị, cười nói:   

             - Bá mẫu, chuyện này người cũng không cần quan tâm. Tỷ phu là người Tần gia chúng ta, có lỗi gì chúng Tần gia ta quản là được. Huống chi, sau khi tỷ phu đi vào Tần gia ta, mọi chuyện đều làm rất tốt, không có phạm phải nửa điểm sai lầm. Chúng ta khích lệ còn không kịp, nơi nào sẽ giáo huấn hắn?   

             Nói xong, lại nhìn phụ thân và mẫu thân của mình, nói:   

             - Phụ thân, mẫu thân, các ngươi nói Vi Mặc nói rất không?   

             Hai người lập tức ăn ý phụ họa:   

             - Đúng.   

             Nàng lại mỉm cười nói:   

             - Phụ thân và mẫu thân cảm thấy, tỷ phu ở chúng Tần gia ta làm được không?   

             Tần Văn Chính gật đầu nói:   

             - Thanh Chu đứa bé kia, làm rất tốt.   

             Tống Như Nguyệt liếc nàng một cái, trong lòng nói thầm khinh bỉ, thậm chí chửi mắng, nhưng lại không thể không xụ mặt trái lương tâm khích lệ nói:   

             - Tốt! Tốt ghê gớm!   

             Trong lòng vừa thầm nghĩ: “Tốt đến nỗi ngay cả tiểu di tử (em vợ) như ngươi đều bị đào đến trong chén.”   

             Trên mặt Tần nhị tiểu thư lộ ra nụ cười hài lòng.   

             Đám người Thành Quốc phủ gặp một màn này, trên mặt đều lộ ra vẻ kinh ngạc cùng nghi hoặc, rơi vào trầm tư.   

             Lúc này, quản gia Thành Quốc phủ Vương Thành đi đến, cung kính nói:   

             - Lão gia, phu nhân, tiệc tối đều chuẩn bị xong.   

             Lạc Diên Niên nhìn sắc trời bên ngoài một chút, đứng lên, nói:   

             - Được.   

             Lập tức mặt tươi cười nói:   

             - Văn Chính huynh, mời.   

             Tần Văn Chính lại ngồi trên ghế không nhúc nhích, nâng chung trà lên, nhấp một miếng trà.   

             Vương thị cũng đứng người lên nói với Tống Như Nguyệt bên cạnh:   

             - Tống gia muội muội, đi thôi, vừa ăn vừa trò chuyện.   

             Tống Như Nguyệt cũng ngồi trên ghế không nhúc nhích, đưa tay cầm khối điểm tâm từ trong mâm bên cạnh, có chút ghét bỏ bắt đầu ăn.   

             Bầu không khí trong phòng lần nữa lúng túng.   

             Châu nhi đứng sau lưng Tần Vi Mặc nhịn không được mở miệng nói:   

             - Cô gia nhà ta còn không có đến đây.   

             Lạc Diên Niên cùng Vương thị đều nhíu mày.   

             Trên mặt Vương thị lộ ra nụ cười thản nhiên, nói với Tống Như Nguyệt:   

             - Tống gia muội muội, chúng ta đi trước ăn đi, chờ một lúc đồ ăn nguội, không cần phải để ý đến hắn.   

             Tống Như Nguyệt ăn điểm tâm, không nói gì.   

             Tần Vi Mặc bên cạnh đứng lên nói:   

             - Phụ thân, mẫu thân, đi thôi, chúng ta ăn trước. Tỷ phu nói, không cần chờ hắn.   

             Tần Văn Chính cùng Tống Như Nguyệt hai người nhìn nhau, lúc này mới đứng lên.   

             Nhìn thái độ đám người Tần gia dành cho người ở rể, lúc này vô luận là Vương thị hay là Lạc Ngọc, hoặc là những người khác của Thành Quốc phủ đều cảm thấy nghi hoặc cùng kinh ngạc.   

             - Văn Chính huynh, mời.   

             Lạc Diên Niên không tiếp tục nhiều lời, mang theo đám người Tần gia đi đại sảnh dùng cơm.   

             Đám người theo thứ tự ngồi xuống.   

             Tống Như Nguyệt lôi kéo tay của nữ nhi bên cạnh thấp giọng nói:   

             - Vi Mặc, tiểu tử kia làm cái gì, làm sao bây giờ còn chưa có đến? Không phải đêm nay sẽ không tới chứ?   

             Tần Vi Mặc dừng một chút, nói khẽ:   

             - Mẫu thân, chúng ta ăn trước đi, không cần phải để ý đến tỷ phu. Chờ một lúc hắn khẳng định sẽ đến.   

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!