“Nhãi ranh, mọi chuyện nên kết thúc, bây giờ ta sẽ giết ngươi."
Diệp Kình Thiên chỉ tay về phía Lý Quân, kiếm quang bùng lên, vô số cương khí hội tụ lại trên người ông ta, hình thành một kiếm khí Long Quyển.
Long Quyển này hoàn toàn nằm trong sự kiểm soát của Diệp Kình Thiên.
Chỉ trong chớp mắt, trời đất chấn động, hư không bị xé rách.
Long Quyển khổng lồ không ngừng xoay trong, liên tục càn quét mọi thứ.
Trên đỉnh núi, vô số cây cối bắt đầu đứt gãy, những người đứng xem lộ ra vẻ mặt sợ hãi, vội vàng lùi về sau.
Mẹ con Nam Cung Tuyết còn đứng đơ ở đó, bị Triệu Bằng kéo lại về sau.
“Lùi lại nhanh.”
Nhưng dù vậy, dưới áp lực khủng bố đó, hai mẹ con bọn họ cùng phun máu
Không có trận pháp bảo vệ thì bọn họ không chịu nổi luồng năng lượng này.
Hai mẹ con Nam Cung Tuyết hoàn toàn hoảng sợ.
“Đây có còn là người nữa không vậy?"
Mọi người nhìn chiêu Long Quyển kia vắt ngang trời đất, Lý Quân đứng dưới nó nhỏ như con kiến.
Nhưng trên mặt Lý Quân lại không chút biểu cảm nào, anh bình tĩnh tạo pháp quyết.
Cuối cùng một trận bàn hình thành trên tay anh, bảy bóng chân long bay vào chính giữa trận bàn.
Thất Sát Long Trận.
Trận pháp vừa xuất hiện, một luồng hơi thở huyền diệu tràn ra.
Lý Quân hét lên, ngay sau đó trận bàn bao phủ bốn phía, lấy anh làm trung tâm rồi liên tục khuếch tán.
Bảy bóng chân long giống như bảy thành hung kiếm tuyệt thế, phát ra từng tiếng rồng ngâm, chấn động đất trời.
Lúc này, trận pháp bao phủ khắp không gian.
Lý Quân đứng sừng sững chính giữa trận pháp, tựa như thần linh vậy.
Trận pháp đang không ngừng mở rộng, chớp mắt đã bao phủ lấy toàn bộ đỉnh
núi.
Vô số người đứng xem vội vàng chạy xuống dưới chân núi.
“Lý Quân này to gan thật đấy, chẳng lẽ hắn muốn giết chết cả hoàng thất luôn?”
Một thân vương tức giận nói lớn.
Ngay sau đó.
"Xoet."
Quang ảnh chợt lóe rồi biến mất, thân thể ông ta bị xuyên thủng, biến thành một bãi máu.
Lý Quân đã không ưa người hoàng thất từ lâu rồi, giờ còn dám lắm mồm như vậy thì đừng hỏi tại sao.
Vài vị thân vương còn lại thấy vậy, sợ đến mức nứt gan nứt mật, chạy trối chết xuống dưới.
Đúng lúc này, Lý Quân ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Kình Thiên.
Ngay lập tức, cả trời đất bắt đầu run rẩy, trong hư không vang lên từng tiếng nổ lớn.
Diệp Kình Thiên tỏ ra hoảng loạn.
Ông ta nhìn chẳm chẳm thanh kiếm khổng lồ kia, sát ý khủng bố như thể muốn hủy diệt thế giới vậy.
Ngay cả Diệp Kình Thiên cũng phải dè chừng.
Tiếp theo đó, Long Quyển khổng lồ hình thành từ cương khí trực tiếp bị thanh kiếm bổ ra.
Kiếm khí bao trùm lấy thân thể của ông ta.
“Đây là trận pháp gì vậy?"
Diệp Kình Thiên hoàn toàn sợ hãi.
Ông ta bất chấp tất cả, dung nhập cương khí vào trong thanh kiếm trong tay, nghênh đón đòn đánh.
Cương khí dung nhập vào trong kiếm, phát ra kiếm ý ngập trời.
Dưới kiếm ý, thanh kiếm khổng lồ kia bị ông ta chặn lại.
Diệp Kình Thiên tỏ ra vui mừng.
Ông ta tưởng mình đã chặn được đòn này.
Nhưng đúng lúc này, bảy bóng chân long bay lên từ trên mặt đất, dung nhập vào trong thanh kiếm kia.