Sau khi rời khỏi nhà họ Hoàng Phủ, A Hoàng vẫn sốt ruột chờ đợi bên ngoài.
Thấy Lý Quân bước ra, A Hoàng vội hỏi: "Tiên sinh đã bàn bạc xong với nhà họ Hoàng Phủ chưa?"
"Nhà họ Hoàng Phủ từ chối rèn binh khí cho tôi." Lý Quân nhàn nhạt nói.
"A Hoàng, anh có biết ngoài nhà họ Hoàng Phủ ra, trong Di Tích Cấm còn những thế gia rèn binh khí nào khác không?"
A Hoàng gãi đầu: "Ở khu vực thứ ba chỉ có nhà họ Hoàng Phủ, nhưng ở khu vực thứ hai và khu vực thứ nhat vẫn còn rat nhiều thế gia ren binh khí lợi hại hơn nhà họ Hoàng Phủ."
"Vậy thì tốt rồi. Đúng rồi, trời đã tối rồi, chỉ có thể tìm một chỗ nghỉ chân trước Anh có biết gần đây có khách sạn nào không?" Lý Quân hỏi.
"Cách Luyện Khí sơn trang ba mươi dặm có một thành trì tên là thành Bắc Mộc Thành, chúng ta có thể đến đó."
A Hoàng khởi động xe ô tô, Lý Quân cũng ngồi vào, đang định rời đi thì một bóng người xuất hiện bên cạnh xe.
Đối phương mặc một bộ đồ màu đỏ lửa, chính là Hoàng Phủ Hồng Thường.
Hoàng Phủ Hồng Thường đến trước xe, Lý Quân hạ cửa kính xuống, nghi hoặc nói: "Có chuyện gì không? Chẳng lẽ nhà họ Hoàng Phủ vẫn không muốn bỏ qua?"
Lý Quân nhíu mày, trên người tràn ngập sự lạnh lẽo.
Nếu nhà họ Hoàng Phủ còn không biết điều, Lý Quân không ngại khiến bọn họ thực sự bị loại khỏi Di Tích Cấm.
Hoàng Phủ Hồng Thường cũng không ngờ Lý Quân lại có địch ý nặng như vậy, cô lắc đầu: "Ngài Lý, tôi nghĩ anh hiểu lầm rồi, tôi ra đây không đại diện cho nhà họ Hoàng Phủ, chỉ đại diện cho cá nhân tôi muốn nói chuyện với anh vài câu."
Lý Quân nhìn đối phương đầy hứng thú.
"Không biết cô Hoàng Phủ muốn nói chuyện gì với tôi đây?"
Nói rồi, Lý Quân chủ động mở cửa xe mời đối phương lên xe nói chuyện.
Lúc này trời đã tối, Hoàng Phủ Hồng Thường lên xe xong, Lý Quân mới phát hiện, Hoàng Phủ Hồng Thường không chỉ có khuôn mặt xinh đẹp mà vóc dáng cũng rất gợi cảm.
Khoảng cách gần như vậy, một mùi hương thoang thoảng bay thẳng vào mũi Lý Quân.
Hoàng Phủ Hồng Thường ngước đôi mắt đẹp nhìn Lý Quân, cười nói: "Ngài Lý muốn nhà họ Hoàng Phủ giúp rèn binh khí, nhà họ Hoàng Phủ đã từ chối, nhưng cá nhân Hoàng Phủ Hồng Thường tôi lại rất hứng thú với điều kiện anh đưa ra."
"Cô?"
Lý Quân hơi nhíu mày.
Phải biết rằng trước đay đám người Hoàng Phủ Bạch Hạc đã nói, muốn luyện Thái Ất Tinh Kim vào đao A Tị thì nhất định phải là Luyện Khí Sư cấp Thần, Hoàng Phủ Hồng Thường còn quá trẻ.
"Xem ra ngài Lý vẫn chưa hiểu rõ về tôi, nhưng anh có thể hỏi tài xế của anh."
Nghe đối phương nói, Lý Quân nhìn về phía A Hoàng.
A Hoàng kích động nói: "Co Hoang Phủ Hồng Thường là Luyện Khí Sư thiên phú nhất trong ba trăm năm qua của nhà họ Hoàng Phủ, đừng thấy cô ấy trẻ tuổi mà đã là Luyện Khí Sư cấp Thần rồi."
Nghe lời này, trong mắt Lý Quân cũng lộ ra ánh sáng kỳ lạ, cô gái trước mắt này lại là Luyện Khí Sư cấp Thần.
"Nói đi, cô muốn thù lao thế nào?"
Lý Quân hỏi.
Anh biết ngay cả nhà họ Hoàng Phủ cũng từ chối mình, đối phương lại chủ động đuổi theo đến đây thì điều kiện đưa ra chắc chắn không tầm thường.
Quả nhiên, Hoàng Phủ Hồng Thường gật đầu: "Tôi không cần thù lao gì, càng không cần anh làm ba việc cho tôi, tôi chỉ cần anh đi cứu một người cho tôi."
"Một người, là ai?"
Lý Quân nhìn chẳm chằm đối phương.
"Mẹ của tôi, bà ấy bị giam trong một tổ chức bí ẩn ở khu vực thứ hai, chỉ cần anh đồng ý điều kiện này, tôi có thể rèn binh khí cho anh."
"Cô là Luyện Khí Sư thiên tài trẻ tuổi nhất của gia tộc Hoàng Phủ, tại sao không để Hoàng Phủ Bạch Hồng cứu mẹ cô?"
Lý Quân tò mò hỏi.
Với tư chất của Hoàng Phủ Hồng Thường, đáng lẽ gia tộc Hoàng Phủ phải chú tâm bồi dưỡng cô, càng phải khiến cô có cảm giác thuộc về gia tộc.
"Hoàng Phủ Bạch Hồng không dám."
Nói đến đây, trong mắt Hoàng Phủ Hồng Thường lộ ra vẻ khinh bỉ.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!