Sau khi rời khỏi hang Thần Viêm.
Hoàng Phủ Hồng Thường và Lý Quân cũng tách ra.
"Lý Quân, thực lực của anh làm tôi thấy được hy vọng, có lẽ anh thật sự có thể cứu được mẹ của tôi."
Hoàng Phủ Hồng Thường nói.
“Thế lực cầm tù mẹ tôi tên là Địa Phủ, đây là một thế lực cực kỳ khủng bố, lấy tên là Địa Phủ, cao thủ nhiều như mây, hơn nữa cực kỳ thần bí, dù ở Di Tích Cấm nhưng cũng rất ít người biết bối cảnh thực sự của họ."
"Trong Địa Phủ có một nơi tên là Địa Ngục, những người đắc tội với bọn họ đều bị nhốt ở bên trong."
“Mẹ tôi là một trong số đó."
“Cô nói vị trí Địa Phủ đó cho tôi, tôi cứu mẹ cô ra." Lý Quân nói.
Nghe vậy, Hoàng Phủ Hồng Thường lắc đầu.
"Lý Quân, tôi nói những điều này cho anh không phải muốn anh đi cứu ngay bây giờ. Địa Phủ kinh khủng hơn những gì anh nghĩ, thứ tôi nhìn trúng là thực lực của anh, chờ anh thật sự lớn mạnh hơn thì mới có thể đánh được."
"Hơn nữa Địa Phủ rất thần bí nên tôi cũng không biết vị trí cụ thể, anh chỉ cần nhớ kỹ phải giúp tôi cứu mẹ ra là được."
"Được."
Lý Quân gật đầu.
Hoàng Phủ Hồng Thường luyện đao giúp anh, chuyện anh đã hứa thì chắc chắn sẽ làm được.
“Lý Quân, đao đã đúc xong, tôi về nhà Hoàng Phủ trước đây."
Sau khi tạm biệt Hoàng Phủ Hồng Thường, Lý Quân bảo A Hoàng lái xe về Kiếm Tông.
Lúc này, Phùng Thiên Tuyệt, Tần Nam và các trưởng lão khác nhìn thấy Lý Quân thì lập tức cung kính ra đón.
"Nghe nói ngài Lý đã giết chết Thượng Quan Hoa Vũ, cao thủ cấp Chưởng Giáo, tên Thượng Quan Hoa Vũ kia không biết sống chết."
Tần Nam vui mừng nói.
Tông chủ Phùng Thiên Tuyệt cũng gật đầu tỏ vẻ tán đồng.
"Chỉ là một Thượng Quan Hoa Vũ mà thôi."
Lý Quân lạnh nhạt nói.
“Đúng rồi, dạo này có tin gì về Loạn Thần Tông không?"
Trước khi rời đi Lý Quân đã bảo đám người Tần Nam chú ý tin tức về Loạn Thần Tông, đao đã đúc lại, giờ cũng nên lấy Loạn Thần Tông khai đao.
"Dạo này Loạn Thần Tông có phái mấy vị trưởng lão đến thế tục, tôi đã âm thầm cho người đi chặn đường giết bọn họ."
“Nhưng vì vậy cũng khiến Loạn Thần Tông cảnh giác, e rằng lần sau sẽ phái ra nhiều cao thủ hơn."
Tần Nam bẩm báo.
"Làm tốt lắm.”
Lý Quân gật đầu.
Nếu để trưởng lão Loạn Thần Tông đến thế tục thì người gặp họa sẽ là người thân bạn bè của anh.
"Ngoài ra, nghe nói đệ tử mới do Loạn Thần tông chủ thu nhận tên là Lý Thương có thiên phú kinh người. Loạn Thần tông chủ quyết định bảy ngày sau sẽ tổ chức lễ sách phong Lý Thương thành chân truyền của Loạn Thần Tông, cũng tức là người thừa kế vị trí chưởng giáo tiếp theo của Loạn Thần Tông."
Lý Thương?
Nghe thấy cái tên này, sắc mặt Lý Quân trầm xuống.
Con người lóe lên sát ý.
Lý Thương này không chỉ bái nhập Loạn Thần Tông, mà còn trở thành chân truyền của Loạn Thần Tông.
Thấy được sát ý trên người Lý Quân, đám người Phùng Thiên Tuyệt nhận ra Lý Quân và Lý Thương có ân oán.
"Nếu bảy ngày sau là lễ sách phong của Lý Thương, thì tôi sẽ dẫm nát mộng đẹp của ông ta."
Lý Quân thu lại sát ý trên người, lạnh lùng ra lệnh: “Lập tức báo cho Danh Kiếm Sơn Trang Bạch Hải, bắt đầu từ hôm nay, dồn toàn lực đánh chết các đệ tử bên ngoài của Loạn Thần Tông, xóa sổ sạch sẽ thế lực bên ngoài của chúng.”
"Bảy ngày sau mở ra trận chiến diệt môn, tôi muốn Loạn Thần Tông bị xóa tên vĩnh viễn khỏi Di Tích Cấm.”