Bảy bóng Chân Long hóa thành một thanh đại kiếm chém xuống.
“Âm ầm!"
Mặt đất nứt toác, vô số kiến trúc hóa thành đống đổ nát.
Lý Quân điều khiển bảo kiếm chém vào vị tí của Thiên Vũ Quan.
Trong tiếng kêu gào thảm thiết, vô số đệ tử Thiên Vũ Quan hóa thành sương máu.
Mười mấy phút sau.
Nhìn Thiên Vũ Quán đã thành đống hoang tàn, Lý Quân mới hài lòng túm lấy tên đạo sĩ đi ra ngoài.
Người đàn ông đó sợ đến ngây người, không ngờ Lý Quân lại ác như vậy.
Hắn thật sự san bằng Thiên Vũ Quan.
Lúc này, tại một thung lũng ở khu vực thứ hai.
Phần Hạc đạo nhân đang dựa gốc cây, tay cầm thịt nướng, xung quanh là một đám đệ tử.
“Phần Hạc sư huynh, di tích này nhiều linh thạch như vậy, còn có cả bảo bối, trở về sư tôn nhất định sẽ khen ngợi. Sau này ngài ấy sẽ giao hết việc của Thiên Vũ Quán cho sư huynh xử lý."
Một đệ tử nịnh nọt Phần Hạc.
Phần Hạc cắn miếng thịt, trên mặt lộ vẻ đắc ý.
Hắn liếc nhìn Hàn Lập đang bị treo trên cây.
“Lão già này chết chưa? Trời sắp sáng rồi, chết hay sống thì cũng chặt thành tám khúc ném cho thú rừng xé xác."
"Đương nhiên! Lão già này còn trông chờ thiếu chủ tới cứu. Một kẻ từ khu vực thứ ba, giờ chắc đang sợ đến phát run.
Nghe vậy, đám đệ tử của Thiên Vũ Quan cười ầm lên.
Đúng lúc này, một đệ tử ném thêm củi vào đống lửa, vừa định hâm nóng thịt nướng trong tay, nhìn về hướng vào thung lũng, hắn bỗng sững người.
Vô số chim bay tán loạn ở lối vào, một bóng đen nhanh chóng lao về phía này.
“Lẽ nào là thú hoang?"
Nhưng cho dù là bất kỳ loại thú hoang nào, nhìn thấy đống lửa và nhiều người như vậy, chúng đều không dám lại gần.
"Chuyện gì xảy ra vậy?"
Hắn dụi mắt, đầu óc chưa kịp phản ứng.
Nhưng hắn phát hiện bóng đen càng lúc càng gần.
Bóng đen càng lúc càng gần.
"Không phải thú! Hình như có người đang chạy như điên về phía này."
“Lẽ nào người của thế lực khác cũng đã phát hiện ra di tích?"
Tên đệ tử kia rùng mình.
Ở khu vực thứ hai có rất nhiều cường giả, một khi di tích đã bị những thế lực khác phát hiện thì kho ma độc chiếm.
Khi bóng người tới gần, hắn nhận ra đối phương còn xách theo một người.
Ngay sau đó, hắn vội vã vừa bò vừa chạy về phía Phần Hạc đạo nhân.
Người của Thiên Vũ Quan vẫn không biết đã xảy ra chuyện gì, có người còn cười lớn nói: "Bạch Sơn, mày làm sao vậy? Chân mềm à?"
"Haha, bình thường khoe khoang sức khỏe lắm, giờ đi nướng thịt thôi cũng ngã?”
Mọi người xung quanh đều cười đùa.
Người tên Bạch Sơn run giọng nói: "Có ... có người tới!"
Nghe vậy, tiếng cười đùa im bặt
Tất cả nhìn về cửa thung lũng.
Một bóng người như chim ưng lao tới, khuôn mặt dần hiện rõ trong bóng tối.
“Có người đến thật, ai vậy?"
Đám người lập tức cảnh giác, nắm chặt chuôi kiếm trong tay.
Phần Hạc đạo nhân cũng đứng dậy nhìn về phía người thanh niên vừa xuất hiện.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!