Người đến là Thiên Minh Tử, Phùng Thiên Tuyệt, Tần Nam, Bạch Hải và con
gái.
Sau khi nhận được lệnh Lý Quan muốn lập môn phái ở Hoàng Tuyền Tông, bọn mọ mới biết hắn lại chọc tới người ta rồi.
Lúc Thiên Minh Tử tập hợp bọn họ lại, nghe tin xong, mặc dù trong lòng sợ hãi và kiêng dè khu vực thứ nhất, nhưng nghĩ lại, nếu họ đã quy phục Chiến Long Điện thì không thể để Lý Quân một mình đối mặt, vậy nên mới dùng trực thăng tới đây.
Khi đến gần di tích, tất cả đều kinh ngạc trước cảnh tượng trước mặt.
Bạch Tố nhỏ giọng nói với Bạch Hải: “Cha, nhiều cường giả tụ tập như vậy, chúng ta đến cũng không giúp được gì, có khi còn mất mạng."
Bạch Hải cảm nhận từng luồng khí tức khủng khiếp ở phía trước, ông thở dài: "Giúp được hay không thì chúng ta cũng phải đến, ai bảo bây giời Lý Quân là điện chủ của chúng ta."
"Nếu Lý Quân gặp nguy hiểm, chúng ta có ra tay không?" Bạch Tố lại hỏi.
Bạch Hải lắc đầu: "Nếu hắn gặp nguy, chúng ta ra tay cũng vô ích, chỉ chuốc lấy diệt vong. Danh Kiếm Sơn Trang còn mấy vạn người, cha phải nghĩ cho họ."
Nghe vậy, Bạch Tố trầm mặc.
Đúng lúc này, đám đông ồn ào đột nhiên im bặt.
Vũ Văn Liệt bước ra, lão nhìn Lý Quân đang đứng trên đỉnh núi rồi lớn giọng nói: "Cậu chính là kẻ không biết trời cao đất dày, dám tuyên bố chiếm di chỉ Hoàng Tuyền Tông để thành lập môn phái?"
Giọng nói Vũ Văn Liệt đầy tức giận.
Lão gia chủ của nhà Vũ Văn đã xuất hiện, vậy mà Lý Quân vẫn đứng trên núi, thái độ thờ ơ, đúng là ngông cuồng.
Nhìn thấy thi thể Bạch Viên trên mặt đất, lão chỉ biết cậu thanh niên này có chút bản lĩnh.
Nhưng lão ta là gia chủ của gia tộc đứng đầu, sao có thể quan tâm tới một người trẻ tuổi, lão tự tin mình có thể giết chết đối phương ngay tại đây.
"Vậy thì sao?"
Lý Quân từ từ quay người, giọng nói thản thiên truyền từ trên đỉnh núi xuống.
Vẻ mặt Vũ Văn Liệt lập tức trầm xuống.
Vũ Văn Hóa Long bên cạnh bước lên quát lớn: "Ranh con, một con kiến hôi đến từ khu vực thứ ba như mày cũng dám để ý tới di chỉ Hoàng Tuyền Tông? Gia tộc Vũ Văn là một trong những chi của Hoàng Tuyền Tông, chúng ta từng thề, kẻ nào dám dòm ngó di chỉ thì chính là kẻ thù của gia tộc Vũ Văn.”
"Hắn muốn tự tìm đường chết thì chúng ta cứ giết hắn đi." Một trưởng lão của gia tộc Vũ Văn lớn tiếng nói.
"Có thực lực giết chết cảnh giới Cương Khí, quả thật có thể xưng bá một phương, đáng tiếc là hắn lại không hiểu sự khác biệt giữa khu thứ ba và khu thứ nhất. Hôm nay giết hắn xem như cảnh cáo những kẻ khác!”
Một gã thanh niên nhà Vũ Văn lạnh lùng nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!