Thương hội Bạch Nguyệt có thế lực hùng mạnh, diện tích chiếm giữ cực kỳ rộng lớn.
Bởi vì tiệc mừng thọ chưa chính thức bắt đầu, Hội trưởng Chu Ưng Tuyết sống trong một tòa nhà lớn sâu bên trong thương hội.
Khi Lý Quân và Hoàng Phủ Hồng Thường đến trước cổng, ngay lập tức bị bảo vệ chặn lại.
“Hai vị có thiệp mời không?"
Hoàng Phủ Hồng Thường lấy thiệp mời của mình ra.
Bảo vệ lại lắc đầu: "Mặc dù hai vị là khách mời của buổi tiệc mừng thọ lần này, nhưng để tránh bị làm phiền, Hội trưởng nhà tôi đã đặc biệt chuẩn bị một loại thiệp mời khác, gọi là thiệp vàng, chỉ có người cầm thiệp vàng mới có thể gặp Hội trưởng nhà tôi."
"Trước các vị đã có vài nhóm bị khuyên quay về rồi, hai vị cũng xin mời quay
về."
Nghe vậy, trên mặt Hoàng Phủ Hồng Thường lập tức lộ ra vẻ khó xử.
Cô thực sự có chuyện rất quan trọng muốn gặp Chu Ưng Tuyết, nhưng bây giờ đến cửa lại không thể vào được, phải làm sao đây?
“Chúng tôi có chuyện rất quan trọng muốn tìm Chu Ưng Tuyết, xin anh vào thông báo một tiếng."
Lý Quân lên tiếng.
Bảo vệ trực tiếp lắc đầu, lạnh lùng nói: "Các vị không nghe rõ sao? Không được!"
"Nếu anh không tránh ra, chúng tôi có thể sẽ xông vào."
Lý Quân thản nhiên nói.
Anh không phải đến để tham gia tiệc mừng thọ gì, không có thời gian để lãng
phí.
“Xông vào?"
Nghe vậy, người bảo vệ đó lập tức ngẩn người ra.
Có người lại dám ngang nhiên nói muốn xông vào tổng bộ Thương hội Bạch Nguyệt.
Sau khi nhanh chóng phản ứng lại, người bảo vệ đó cười ha ha.
Gã ta cười đủ rồi mới lên tiếng: "Nhóc con, cậu biết mình đang nói gì không? Xông vào Thương hội Bạch Nguyệt, thật là buồn cười chết đi được, nhìn cậu còn trẻ, đúng là không biết sợ là gì, xem ra tiếp theo phải cho cậu một bài học mới được."
Nói rồi, gã ta hét lớn vào bên trong: "Có người gây rối."
Ngay lập tức, một lượng lớn bảo vệ từ bên trong ùa ra.
Nhìn thấy đồng đội xuất hiện, người bảo vệ đó đắc ý nhìn Lý Quân.
"Nhìn thấy chưa, cậu còn muốn xông vào nữa không?”
Đối phương rất kiêu ngạo, dù sao phe mình có nhiều người như vậy, hơn nữa bảo vệ của Thương hội Bạch Nguyệt đều có thân thủ không tệ.
“Đúng vậy, thằng nhóc này không tự soi mặt vào trong nước tiểu mà xem đức hạnh của bản thân, dám đến Thương hội Bạch Nguyệt gây rối, đúng là chán sống rồi."
Những người bảo vệ khác sau khi hiểu rõ sự tình cũng nhao nhao lên tiếng mỉa mai.
Theo bọn họ thấy, Lý Quân chẳng qua chỉ là một trong số vô số người muốn kết thân với Hội trưởng.
Ngay cả thiệp vàng cũng không có, chắc chắn không phải là nhân vật lớn gì, loại người này bọn họ gặp nhiều rồi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.me. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!