Nghe vậy, Chu Ưng Tuyết lạnh mặt nói: "Đồ không biết sống chết."
Ông ta phất tay, lập tức hơn ba mươi người từ bốn phía xông lên, bao vây hai người bọn họ.
Ba mươi người này không thể so sánh với đám người lôm côm bên ngoài, ai nấy đều khí thế hung hãn.
Mà đồng thời, tên vạm vỡ đứng bên cạnh Chu Ưng Tuyết cũng siết nắm đấm bước lên.
Tên vạm vỡ xuất hiện, trong mắt đám bảo vệ đều lộ ra vẻ kính nể.
"Đây là Đại tướng số một dưới trướng Hội trưởng chúng tôi - Nguy Gia, Ngụy Gia lấy võ nhập đạo, luyện thể bước lên con đường tu luyện, số người chết dưới tay Ngụy Gia không đếm xuể."
Một người bảo vệ lớn tiếng nói, khoe khoang thân phận của tên vạm vỡ với Lý Quân.
Tên vạm vỡ nhìn Lý Quân với vẻ khinh thường, đôi mắt to như chuông đồng, lớn tiếng nói: "Vốn dĩ một con kiến nhỏ như cậu không đáng để tôi ra tay, nhưng cậu dám bất kính với Hội trưởng, tất cả những người bất kính với Hội trưởng, tôi đều phải tự tay bóp nát cổ hắn."
"Ngụy Gia ra tay, xem ra các anh em chỉ có thể đứng xem rồi."
Một người bảo vệ cười ha ha.
"Đúng vậy, với thủ đoạn của Ngụy Gia, bóp chết thẳng nhóc này chẳng phải dễ như bóp chết một con gà sao."
Chu Ung Tuyết lại một lần nữa cầm ấm trà lên, nghiêng người nằm trên ghế, uống trà, hoàn toàn không quan tâm đến kết quả của trận chiến.
Tên vạm vỡ sải bước đến trước mặt Lý Quân, ngón tay chỉ vào mũi Lý Quân nói: "Nhóc con, kiếp sau đầu thai tốt nhất ... "
"Âm!"
Lời gã ta còn chưa nói xong, giọng nói lạnh lùng của Lý Quân đã vang lên.
"Tôi ghét nhất là người khác dùng ngón tay chỉ vào mũi tôi, nước bọt bắn hết lên mặt tôi rồi, thật kinh tởm?"
Đồng thời, một bàn tay tát vào cổ của tên vạm vỡ.
Lý Quân vốn định tát vào mặt gã ta, nhưng tên vạm vỡ quá cao nên anh với không tới.
Khoảnh khắc tiếp theo, tên vạm vỡ như một cái bao tải rách, cơ thể xoay tròn bay ngang ra ngoài.
Cổ gã ta phát ra tiếng "rắc", trực tiếp bị tát lệch.
"Rầm."
Cả người gã ta như bị một đoàn tàu chạy với tốc độ cao đâm trúng, rơi xuống cách đó mấy chục mét, va vào bức tường cao ở đằng xa, làm tường nứt một lỗ lớn.
Sau đó gã ta trực tiếp bị chôn vùi trong những viên gạch vỡ, chỉ còn lại hai chân ở bên ngoài, co giat như bị động kinh.
Yên lặng.
Một sự yên lặng chết chóc.
Khoảnh khắc này, cả sân trở nên im ắng đến mức có thể nghe thấy cả tiếng kim rơi.
Từng ánh mắt đều rơi vào người Lý Quân và cũng rơi vào vị trí của tên vạm vỡ, tất cả đều như bị sét đánh.
Không ai ngờ rằng Ngụy Gia trong mắt bọn họ lại bị một bàn tay tát bay.
Chuyện này quá đáng sợ.
Hơn ba mươi bảo vệ đều đứng sững sờ tại chỗ, không ai dám ra tay.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!