Đúng vậy, ông ta chưa từng gặp Lý Quân ở phân bộ, nhưng rất có thể Lý Quân đến từ tổng bộ.
Thái độ trời đất bao la ông đây là nhất của Lý Quân quá giống với người của khu vực thứ nhất.
Nếu Lý Quân thật sự đến từ khu vực thứ nhất thì quả thật là lớn mặt, vậy chẳng phải ông ta đã bỏ qua cơ hội kết bạn với một nhân vật lớn hay sao, thậm chí còn đắc tội với đối phương.
Lúc này, trong lòng Thẩm Vũ Lư dâng lên cảm xúc phức tạp.
Không thể nào.
Tùy tiện gặp một người trên đường cũng là nhân vật lớn của thương hội Bạch Nguyệt, làm gì có chuyện trùng hợp như vậy?
“Hừ!"
Thẩm Vũ Lư hừ lạnh.
"Suýt nữa đã bị hai chị em cháu lừa, đúng là ngây thơ, nếu hắn ta thật sự đến từ tổng bộ của thương hội Bạch Nguyệt thì sao lúc nãy lại nói mình cũng xem như là người của thương hội? Rõ ràng là chột dạ, các cháu bị tên này lừa rồi."
“Hơn nữa vừa rồi hắn ta đi nhanh như vậy là vì biết rõ dù có ở lại đây thì cậu cũng không bảo vệ hắn, sợ người của bang Vinh Thịnh báo thù, nên vội vã chạy trốn."
Thật sự là như vậy sao?
Hai chị em Thường Lâm cũng mê mang.
Đúng lúc này, một người hầu vội vã chạy vào.
"Có chuyện gì không?"
Thẩm Vũ Lư thấy người hầu vào, trong lòng không khỏi hoảng loạn.
Lẽ nào người của bang Vinh Thịnh tới hỏi tội nhanh như vậy sao?
Lần hòa giải này không tránh khỏi tổn hao tài sản.
“Lão gia, vừa nãy có người đón thanh niên kia đi rồi."
“Đón thì đón thôi, vậy mà cũng phải báo cáo với tôi à?"
Thẩm Vũ Lư nghe không phải người của bang Vinh Thịnh thì thở phào nhẹ nhõm.
Có người đón Lý Quân, ông ta cũng không thấy kỳ lạ.
Dù sao thì ai mà chẳng có bạn.
"Điều quan trọng là không chỉ có một chiếc xe, mà là hơn hai mươi chiếc."
“Hai mươi mấy xe? Cái gì?"
Thẩm Vũ Lư trợn mắt.
Được hon hai mươi chiếc xe đón tiếp, đủ chứng minh thân phận Lý Quân không tầm thường.
Thường Mỹ Quyên cũng ngây người.
Thường Tiêu không nhịn được nói: "Em đã nói anh Lý là người tai to mặt lớn mà."
“Hai mươi mấy xe, cậu có nhận ra là người của thế lực nào không?"
Thẩm Vũ Lư vội vàng hỏi.
"Là thương hội Bạch Nguyệt, tiểu nhân thấy có rất nhiều thành viên cấp cao, hội trưởng Đổng cũng trong đám người."
Nghe vậy, Thẩm Vũ Lư hoàn toàn sửng sốt.
Người của thương hội Bạch Nguyệt đen đón Lý Quân đã đủ khiếp sợ, ngay cá hội trưởng Đổng cũng đích thân xuất hiện.
Hội trưởng Đổng chính là người phụ trách chi nhánh của thương hội Bạch Nguyệt ở Lâm Trấn?
Người có thể khiến hội trưởng Đổng đích thân đón trước, chắc chắn là nhân vật lớn đến từ tổng bộ!
Vậy thì những gì cháu trai ông ta nói hoàn toàn đúng, một bang Vinh Thịnh cỏn con thì có là gì.
Lúc này, Thẩm Vũ Lư phịch một tiếng ngồi xuống sofa.
Nhớ đến lời nói lạnh nhạt với Lý Quân vừa rồi, ông ta muốn tát cho mình hai bạt tai.
Cơ hội bam víu lay thương hoi Bach Nguyet lai bị mình bỏ lỡ.
Quan trọng nhất là thái độ của ông ta, chẳng may Lý Quân là kẻ lòng dạ hẹp hòi, vậy thì gia tộc họ Thẩm sẽ lập tức tan thành mây khói.
Lúc này, những giọt mồ hôi to bằng hạt đậu từ trên trán chảy xuống.
Bên trong xe.
Hội trưởng chi nhánh Thương hội Bạch Nguyệt - Đổng Hiểu Phong tỏ vẻ cung kính.
Chu Ung Tuyết không đến, chẳng may bị người của Địa Phủ phát hiện ra trận thế lớn như vậy thì không ổn.
Người của Địa Phủ cũng không nhận ra Lý Quân, dù có thấy Lý Quân thì cũng không sao.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!