"Minh Nguyệt lâu là môn phái toàn nữ, xuất hiện ở Lâm Trấn chỉ sau một đêm, hơn nữa lâu chủ của bọn họ có thực lực thâm sâu, nhiều thế lực chống đối Minh Nguyệt lâu đều bị diệt môn trong một đêm."
“Minh Nguyệt lâu ở đâu? Ông lái xe đưa tôi tới đó, đừng để người khác đi theo."
“Rõ."
Nửa tiếng sau.
Xe dừng dưới chân núi.
Lý Quân bước xuống, đứng dưới chân núi nhìn lên, hắn nhìn thấy trên đỉnh núi có một tòa nhà năm tầng sừng sững.
Phía trên có ghi chữ ba chữ: "Minh Nguyệt Lâu."
Đây chính là nguồn gốc của Minh Nguyệt lâu.
Xung quanh là một dãy kiến trúc, tất cả đều nằm trong phạm vi thế lực của Minh Nguyệt lâu.
"Ông ở trong xe đợi tôi, tôi lên đó xem thử."
Lý Quân nói xong thì lên núi.
Trên đường hắn để ý tới thế núi xung quanh, cẩn thận quan sát.
Bởi theo lời Chu Ưng Tuyết, Địa Phủ nên xây dưới lòng đất, nếu Minh Nguyệt lâu là thế lực do Địa Phủ gây dựng, vậy thì rất có thể Địa Phủ ở phía dưới Minh Nguyệt Lâu.
Nhưng đi dọc đường lại không phát hiện manh mối gì.
Xem ra chỉ có thể vào bên trong Minh Nguyệt lâu xem thử.
Chẳng mấy chốc, Lý Quân đã đứng phía dưới Minh Nguyệt Lâu.
Để không rút dây động rừng, hắn không định đi cửa chính mà đi thẳng tới tường bên, dùng mắt Phá Vọng để tìm kẽ hở vận hành của đại trận rồi tiến vào bên trong.
"Cảnh vật bên trong không tệ."
Lý Quân nhìn đình đài xung quanh, nơi này tràn ngập hương vị cổ xưa.
Nhưng hắn cũng không có tâm tình ngắm phong cảnh mà nhanh chóng đi vào trong.
Trên đường hắn không ngừng quan sát, tìm kiếm.
Nhưng tìm kiếm xung quanh cũng không có phát hiện gì.
Tổ chức Địa Phủ thần bí như vậy, cửa vào của bọn họ chắc chắn cũng rất bí mật, muốn tìm không phải chuyện dễ.
"Xem ra chỉ có thể tìm lâu chủ Minh Nguyệt lâu để ép hỏi."
Lý Quân nghĩ vậy.
Đang định tìm nơi ở của lâu chủ, ở cách đó hơn trăm mét, một bóng người đang nhìn hắn chẳm chẳm với vẻ khiếp sợ.
Đó là một cô gái khoảng hơn hai mươi tuổi, dung mạo ưa nhìn, mắt trợn tròn.
Dù sao thì Minh Nguyệt Lâu cũng là tổ chức của nữ giới, sự xuất hiện đột ngột của một người đàn ông cũng giống như con lạc đà giữa bầy cừu vậy.
Một lúc sau mới hoàn hồn, cô ta rút bảo kiếm trong tay chỉ về phía Lý Quân, giọng nói lạnh lùng vang lên: "Anh là ai? Sao lại xuất hiện trong Minh Nguyệt Lâu? Thành thật khai báo, nếu không đừng trách tôi không khách khí."
Lý Quân lại rất bình tĩnh, hắn cười nói: "Tôi là khách của Minh Nguyệt Lâu."
li
"Lẽ nào anh là sứ giả của Địa Phủ?"
Nghe Lý Quân nói vậy, vẻ thù địch trong ánh mắt của đối phương đã vơi đi rất nhiều.
Minh Nguyệt Lâu thật sự có quan hệ với Địa Phủ.
Ánh mắt Lý Quân lóe lên vẻ vui mừng, hắn vội hỏi: "Nói cho tôi biết tất cả chuyện liên quan tới Địa Phủ."
Giọng điệu ra lệnh.
Nghe Lý Quân nói vậy, cô gái kia biết mình bị lừa, gương mặt trở nên lạnh lẽo: "Anh lừa tôi, anh căn bản không phải người của Địa Phủ."
Dứt lời, cô ta định ra tay với Lý Quân.
Nhưng Lý Quân đã ra tay trước.
Thân hình hắn ta lập tức biến mất, ngay sau đó xuất hiện trước mặt cô gái kia, năm ngón tay bóp lấy cái cổ trắng như tuyết.
Cô gái kia giật mình, muốn phản kháng nhưng lại phát hiện cơ thể bị một luồng sức mạnh cường đại bao phủ, không thể sử dụng chân nguyên trong cơ thể.
Trên mặt cô ta lộ rõ vẻ hoảng sợ.
“Nói cho tôi biết, nếu không tôi sẽ bẻ gãy cổ cô .: