Thân hình Lý Quân hóa thành một cơn lốc, chỉ trong nháy mắt đã đến cửa Minh Nguyệt Lâu.
Hắn không ngờ mọi việc lại thuận lợi như vậy, vừa mới đến Lâm trấn đã tìm được manh mối quan trọng về Địa Phủ như vậy.
Nếu có thể hỏi được vị trí cụ thể của Địa Phủ từ lâu chủ Minh Nguyệt Lâu, giúp Hoàng Phủ Hồng Thường cứu mẹ thì sẽ phần nào xua tan đi nỗi lo trong lòng Lý Quân.
Lý Quân không muốn nợ ân tình của người khác.
Cả tòa lầu được bao phủ bởi một tầng trận pháp, mặc dù chỉ có chút lực tấn công nhưng cũng không mạnh lắm, công năng chủ yếu của nó là cảnh báo.
Một khi có người chạm vào trận pháp, người bên trong sẽ lập tức phát hiện.
Người bày trận không hề có ý định dựa vào trận pháp để ngăn cản người khác tiến vào.
Điều này đủ để thấy lâu chủ Minh Nguyệt Lâu rất tự tin vào thực lực của mình.
Dù trận phap nay huyen diệu nhưng trong mắt Phá Vọng của Lý Quân, han vẫn dễ dàng tìm ra sơ hở.
Không cần chạm vào trận pháp, hắn vẫn có thể ung dung tiến vào.
Lý Quân đưa tay đẩy cửa lầu các, bên trong hơi tối.
Tầng một trống không nhưng chất đầy sách.
Lý Quân cảm ứng được ở tầng ba có một bóng người đang ngồi xếp bằng.
Không chút do dự, Lý Quân hóa thành một bóng đen đi về phía tầng ba.
Lúc này, dưới kệ sách trên tầng ba, một cô gái mặc áo choàng trắng đang ngồi xếp bằng trên đệm cói, khí chất trong trẻo nhưng lạnh lùng, giống như hoa sen trên núi băng.
Từng đạo linh khí xung quanh hòa vào trong cơ thể.
Cô ta nhắm mắt, linh khí tràn vào cơ thể rất nhanh đã bị luyện hóa.
Vị lâu chủ của Minh Nguyệt Lâu này quả là xinh đẹp như hoa.
Sau khi Lý Tuấn xuất hiện trên giá sách ở tầng ba, anh không vội xuất hiện mà chỉ đứng ở trong tối quan sát.
Ngay sau đó, hai mắt lâu chủ mở ra, luồng ánh sáng sắc lạnh lóe lên.
Khoảnh khắc tiếp theo, cô ta đột nhiên đứng dậy, mái tóc đen tung bay, cơ thể hóa thành tàn ảnh đánh về phía Lý Quân.
Luồng sát khí cuồn cuộn bao trùm lấy cơ thể Lý Quân.
Lý Quân cười khinh thường, nghênh đón đòn tấn công của đối phương.
Bàn tay va chạm, thân hình cô gái bay ngược về phía sau, lùi lại năm mét mới đứng vững, cô ta nhìn Lý Quân với ánh mắt lạnh lẽo.
Vốn cho rằng kẻ thù ở Lâm trấn đến báo thù, nhưng sau khi nhìn rõ Lý Quân, cô ta nhíu mày: "Cậu là ai? Vì sao lại xông vào Minh Nguyệt Lâu?”
"Cũng không có gì, tôi muốn tìm chô hỏi chuyện liên quan tới Địa Phủ."
Nghe thấy hai từ Địa Phủ, vẻ mặt cô gái kia lập tức thay đổi.
Trên người cô gái tỏa ra sát khí lạnh lẽo.
"Nếu cậu đã biết chuyện về Địa Phủ, vậy thì tôi chỉ có thể giết chết cậu."
Cô ta nói xong thì lập tức lao về phía Lý Quân.
Cùng lúc đó, trong tay cô ta xuất hiện một thanh kiếm, mang theo tiếng xé gió đâm vào cổ họng Lý Quân.
Thanh kiếm mang theo uy lực khủng bố, luồng khí không ngừng chảy cuồn cuộn, mạnh hơn bình thường không biết bao nhiêu lần.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.me. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!