Vào lúc này, Lý Quân đã tìm ra mắt trận thứ ba.
Mắt trận này nằm ở cửa vào một nhánh sông ở phía Tây Nam hồ Thiên Tinh.
Hồ Thiên Tinh do mấy con sông cùng đổ về hợp thành, tại cửa vào mỗi nhánh sông đều xây một đài ngắm cảnh.
Mắt trận thứ ba ẩn ngay dưới chân đài ngắm cảnh, vô cùng kín đáo, nếu không có mắt Phá Vọng, chắc hẳn anh cũng không phát hiện được.
Lý Quân vung đao A Tị, chém xuống mắt trận.
Đúng lúc ấy, từ xa vang lên tiếng xé gió.
Một bóng người mang theo khí thế kinh người lao thẳng về phía anh
Người còn chưa tới, tiếng quát đã vọng tới:
“Dám phá mắt trận nhân lúc ta vắng mặt, chán sống rồi!"
Lời còn chưa dứt, kiếm ý đã áp sát.
Ánh đao khủng khiếp bùng lên ánh sáng chói lòa, tiêu diệt hết thảy,
Bao trùm lấy Lý Quân.
Kiếm khí gào thét.
Trong chớp mắt, anh đã bị kiếm ý bao trùm hoàn toàn.
Đến khi nhìn rõ, kẻ vừa tới là một ông lão mặc trường bào, đang giận đến tóc tai dựng ngược, hiển nhiên đã đạt tới cảnh giới Thần Biến.
Anh nghĩ thầm, mình phá trận, đối phương lại tức giận đến mức này, không cần đoán cũng biết đây là người của Địa Phủ.
Quả nhiên, chỉ cần trận pháp bị phá, Địa phủ sẽ đứng ngồi không yên.
"Ta mới rời đi chưa đến nửa canh giờ, ngươi đã phá hai mắt trận của ta, hại ta bị Lục phán quan khiển trách, hôm nay ngươi phải chết."
Ông ta gào lên, sát ý bùng nổ, trong mắt ông ta, Lý Quân là một kẻ đã chết.
Lý Quân tỏ vẻ khinh miệt.
Đao A Tị vẫn tiếp tục giáng xuống mặt trấn trên bệ đá, thậm chí còn không buồn giơ đao đỡ kiếm quang của đối phương.
Dưới đao A Tị, bệ đá nứt vỡ, mắt trận vừa hiện lên đã bị chém thành hai nửa.
Cùng lúc đó, kiếm quang của ông ta cũng giáng thẳng vào người Lý Quân.
Ngay sau đo, cương khí hộ thể xuất hiện, kiếm quang kia chỉ làm cương khí hộ thể của anh hơi rung, rồi bị hóa giải.
“Không thể nào?" Lão giả trợn tròn mắt.
Không ngờ kiếm chiêu của mình không phá nổi cương khí phòng ngự của đối phương, chứng tỏ thực lực của đối phương vượt xa dự đoán của ông ta.
Chẳng lẽ là Thần Biến hậu kỳ, thậm chí đỉnh phong?
"Ông đã giáng một kiếm xuống thì cũng đỡ một kiếm của tôi đi."
A Tỳ đao vung nhẹ, chém ngang bổ xuống.
"Rắc!"
Ông ta giơ bảo kiếm lên định đỡ, song lập tức vỡ vụn, ông ta cũng bị hất văng ra sau.
Khó khăn lắm mới dừng được, giờ đây ông ta chỉ còn sự sợ hãi, phun ra một ngụm máu tươi, mặt cắt không còn giọt máu.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!