“Lý Quân, cậu đừng có quá đáng!"
Nhậm Nhã Quỳnh trừng mắt nhìn Lý Quân, ánh mắt sắc như dao.
Lý Quân lại thong thả ngồi vắt chân, hoàn toàn không thèm để ý đến cô ta.
“Cậu!”
Nhậm Nhã Quỳnh tức giận đến run người.
Thế này còn tranh giành làm sao được?
Quan trọng nhất, người ngồi cạnh Lý Quân là hội trưởng thương hội Bạch Nguyệt - Chu Ưng Tuyết.
Mặc dù thực lực của thương hội Bạch Nguyệt không bằng nhà họ Nhậm, nhưng lại rất giàu có.
Lúc này, căn phòng chìm vào yên lặng.
Thần tiên đánh nhau, bọn họ sợ bị vạ lây nên tất cả đều im miệng,
Cuối cùng, vì không có ai tranh giành, Lý Quân đã trả một vạn lẻ một linh tệ để mua được thanh cổ kiếm.
Rất nhanh, một thanh bảo kiếm cổ được đưa đến trước mặt Lý Quân.
Lý Quân không nhận mà đưa cho Chu Ưng Tuyết bên cạnh.
Hắn đã có A Tị Đao, thanh cổ kiếm này cũng không dùng đến, Chu Ưng Tuyết trả tiền thì đưa cho ông ta.
Chu Ung Tuyết rất thích thanh bảo kiếm này, dù sao thì đồ mà Nhậm Nhã Quỳnh để mắt tới thì sao có thể là thứ tầm thường.
Triển lãm vẫn diễn ra bình thường, mọi người tiếp tục trả tiền để mua vũ khí.
Sau khi thanh cổ kiếm bị Lý Quân mua, Nhậm Nhã Quỳnh lập tức quay người rời đi, nếu không phải e ngại thực lực của hắn thì cô ta đã ra tay rồi.
Triển lãm kết thúc, mọi người bắt đầu giải tán.
Lúc này, Thẩm Vũ Lư đến trước mặt Lý Quân, cười ngượng ngùng nói: "Lý Quân, cậu với Thường Lâm, Thường Tiêu là bạn, tôi cũng xem như trưởng bối của cậu ... "
Ông ta còn chưa nói xong đã nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Lý Quân.
Khi thấy ánh mắt lạnh lẽo đó rơi trên người mình, Thẩm Vũ Lư lạnh cả người.
Hắn ghét nhất là loại người thực dụng như vậy, chuyện trước kia hắn không tính toán thì thôi, bây giờ ông ta còn mặt dày chạy tới kết thân, đúng là không có chút tự giác nào.
Thẩm Vũ Lư bị khí thế của Lý Quân dọa sợ, không dám nói thêm nữa, vội vã rời đi.
Đến bên cạnh vợ mình, ông ta mới thở phao nhẹ nhõm.
Cảm giác sợ hãi vừa rồi, giống như bị một sức mạnh khủng khiếp đập vào tim ông ta.
Nếu ở lại thêm chút nữa, ông ta sợ mình sẽ chết mất.
Sau khi Thẩm Vũ Lư rời đi, Lý Quân và đám người Chu Ưng Tuyết cũng định trở về
Tả Thanh bên cạnh bỗng lên tiếng.
“Lý Quân, lúc nãy cảm ơn cậu đã đưa tôi đến phòng, không biết tôi có may mắn được mời cậu uống một chén trà không?"
Đôi mắt long lanh của Tả Thanh nhìn chm chằm Lý Quân, đầy vẻ quyến rũ.
Một người phụ nữ ngày thường lạnh lùng đột nhiên lại trở nên dịu dàng, càng khiến người ta khó lòng chống cự.
“Lý Quân, cậu sẽ không từ chối ý tốt của tôi chứ?"
Tả Thanh nũng nịu nắm lấy cánh tay Lý Quân.
Mùi hương thom ngat bay vao mui Ly Quan rồi tan chay trong cơ thể hắn.
Lúc này Tả Thanh vô cùng quyến rũ.
Nhìn gương mặt đầy sắc xuân của Tả Thanh, khóe miệng Lý Quân nở nụ cười ẩn ý.
"Được thôi."
Nghe Lý Quân đồng ý, vẻ mặt Tả Thanh đầy vui mừng.
Chu Ưng Tuyết bên cạnh lại nhíu mày.
“Cậu Lý, tôi đi cùng cậu nhé."
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.me. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!