Mộc Tinh không thể chống cự trước lòng bàn tay của Liễu Nguyên Hoa, bà ấy chỉ có thể để Liễu Nguyên Hoa kéo ra khỏi thạch thất và đi ra ngoài.
Lúc này, Mộc Tinh hoàn toàn bối rối, không biết có chuyện gì xảy ra ở bên ngoài, cũng không biết Liễu Nguyên Hoa đang đưa mình đi đâu.
Bà ấy không kìm được hỏi: "Phủ chủ Liễu, rốt cuộc có chuyện gì vậy? Ngài muốn đưa tôi đi đâu? Đừng quên tôi và Trương Tể là anh em, nếu ngài làm hại tôi, Trương Tể sẽ không dễ dàng bỏ qua cho ngài đâu."
Liễu Nguyên Hoa liếc nhìn Mộc Tinh với đôi mắt lạnh lùng.
Trương Tể? Bà còn nhắc đến Trương Tể ư? Trương Tể đã bị người khác giết
rồi.”
“Có một thanh niên xông vào, miệng nói muốn cứu bà, Trương Tể đúng như tên gọi, bị thanh niên kia 'tể rồi."
Giọng nói của Liễu Nguyên Hoa lạnh như băng, còn kèm theo chút run rẩy.
Ban đầu khi nghe nói có người xông vào Địa Phủ, hắn ta cũng nghĩ giống như đám người Trương Tể, đúng là một kẻ không biết sống chết.
Nhưng ngay sau đó, khi hắn ta trốn trong bóng tối chứng kiến tất cả, hắn ta đã sợ đến hồn vía lên mây.
Nếu không phải người phụ nữ này có một bí mật quan trọng, hắn ta đã bỏ trốn từ lâu rồi.
Lúc này, khuôn mặt hắn ta đầy hoảng loạn, tốc độ di chuyển cực nhanh.
Địa Phủ còn một lối ra khác, có thể rời đi từ đó.
Vốn dĩ mỗi lần Địa Phủ mở cửa sẽ tiêu tốn một lượng lớn tài nguyên.
Nhưng trong tình huống này, ai còn bận tâm đến những thứ đó nữa.
Còn Mộc Tinh, khi nghe thấy mọi chuyện, bà ấy đã hoàn toàn mở to mắt, lòng dậy sóng.
Trương Tể đã chết rồi, người sư huynh cùng môn phái đã giam cầm bà ấy suốt mười năm, có thể nói cuộc đời bi thảm của bà ấy hiện giờ đều do một tay Trương Tể gây ra.
Nhưng cũng chính vì Trương Te mà Địa Phủ vẫn chưa ra tay với con gái của bà ấy.
Tất nhiên, bà ấy vẫn hận Trương Tể nhiều hơn.
Nhưng điều khiến bà ấy bối rối hơn là thanh niên kia xông vào Địa Phủ lại là để cứu bà ấy ra ngoài.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!