“Yên tâm đi, tôi chỉ đi thử một lần, đối phương không cho thì thôi. Trong tay tôi có vài vật phẩm có thể đổi một bộ trận đồ, có lẽ có thể khiến người gia tộc Độc Cô đồng ý.”
Nghe Lý Quân nói vậy, Chu Ưng Tuyết không nói gì nữa.
Thấy không còn sớm nữa, Lý Quân xuất phát đi gặp Đạm Đài Khinh Vũ.
Núi Yên Đình là chỗ mà lần trước Lý Quân và Nhậm Nhã Quỳnh gặp mặt.
Trước khi rời đi, anh sắp xếp một vài chuyện cho đám người Chu Ưng Tuyết, nếu gặp nguy hiểm thì liên lạc với mình.
Rút kinh nghiệm từ lần trước, Lý Quân không thể không cẩn thận.
Ra khỏi Chiến Long Điện, anh nhìn thấy một chiếc ô tô chờ sẵn ở chân núi.
Trần tiên sinh đứng bên cạnh ô tô.
"Tôi vâng lệnh Đạm Đài đại nhân đến đón ngài."
Trần tiên sinh nói.
Lý Quân hơi bất ngờ.
Thật ra chính Trần tiên sinh cũng hơi khiếp sợ.
Đi theo Đạm Đài Khinh Vũ nhiều năm như vậy, với địa vị của cô, muốn gặp ai thì người đó sẽ tự đến chào hỏi, ngay cả chủ nhân các thế lực siêu cấp cũng vậy.
Nhưng với Lý Quân, không chỉ chọn gặp mặt ở núi Yên Đình, chỗ gần Chiến Long Điện nhất, mà còn cho ông ta đến đón, đây là lần đầu tiên trong suốt nhiều năm qua.
Chẳng mấy chốc họ đã đến dưới chân núi Yên Đình.
Trần tiên sinh dẫn Lý Quân đi đến sườn núi.
"Ngài Lý, Đạm Đài đại nhân đang chờ ngài."
Nói xong thì dừng lại.
Lý Quân bước về phía trước, nhìn thấy một bóng người yểu điệu đang đứng khoanh tay đưa lưng về phía anh.
Thấy vậy, sắc mặt Lý Quân hơi cổ quái.
Bởi vì lần trước lúc gặp Nhậm Nhã Quỳnh, cô ta cũng đứng ở đình hóng gió này.
Lắc đầu, vứt bỏ suy nghĩ trong đầu đi, Lý Quân bước nhanh về phía đình hóng
gió.
Nghe thấy tiếng bước chân, Đạm Đài Khinh Vũ cũng xoay người lại.
Cô mặc đồ trắng, vóc dáng cao gầy, dung nhan tuyệt đẹp, giống như sen trắng trên đỉnh núi.
Sau khi Lý Quân đến gần, cô mỉm cười mời ngồi.