Nhiếp Tiêu Hán từng bước áp sát trước mặt Lý Quân, lạnh lùng nói: "Đồ súc sinh, ngươi giết con trai ta, lại còn giết biết bao cao thủ của Liên minh Tu luyện giả. Hôm nay cuối cùng ngươi cũng rơi vào tay ta, nếu không phanh thây xé xác ngươi, khó mà tiêu được mối hận trong lòng ta."
Nhiếp Tiêu Hán nghiến răng ken két.
Thù giết con, không đội trời chung.
Lý Quân liếc nhìn khóe môi rướm máu của Cố Nghiên, lạnh nhạt nói: "Vừa nãy ngươi dùng tay nào đánh bạn của ta thì tự chặt tay đó đi, lát nữa ta sẽ để ngươi chết nhanh gọn hơn."
Nghe vậy, không chỉ Nhiếp Tiêu Hán mà người xung quanh cũng ngẩn người.
Ai nấy đều tưởng bản thân nghe nhầm.
Trong tình cảnh này mà Lý Quân vẫn dám cứng miệng như thế, lẽ nào người này không biết mình đã sa vào tuyệt cảnh?
Nhiếp Tiêu Hán là cao thủ Thần Biến đỉnh phong, lại ăn đan dược khiến thực lực tăng vọt đến mức kinh người.
Đúng là không biết sống chết, không biết lượng sức.
"Nhiếp minh chủ, xem ra thang ranh này chẳng hề coi ngài ra gì." Triệu Nho cầm trường thương quát lớn.
"Hay để ta ra tay trước, giúp ngài bắt hắn. Chờ lát nữa chỉ cần ngài chia cho ta một phần của con Bạch Giao kia là được."
Thực lực Nhiếp Tiêu Hán khủng khiếp đến thế, gần như chắc chắn Bạch Giao sẽ rơi vào tay ông ta.
Dù ở đây rất đông người, nhưng bảy Thần Biến cảnh đỉnh phong bọn họ cũng không đoàn kết, mỗi người đều có ý đồ riêng. Không ai muốn chủ động đứng ra đắc tội Nhiếp Tiêu Hán.
"Lão Triệu, đâu phải chỉ mình ngươi muốn chia sẻ gánh nặng cho Nhiếp minh chủ. Ta, Khang Vân Tân, cũng sẵn sàng ra tay." Một lão giả mặc áo bào trắng cũng lên tiếng.
Đó chính là gia chủ nhà họ Khang, một siêu cao thủ lừng danh từ lâu.
Thấy hai vị Thần Biến cảnh đỉnh phong cùng bước ra, đám người xung quanh nhìn Lý Quân với ánh mắt thương hại.
Một mình Nhiếp Tiêu Hán đã đáng sợ rồi, giờ thêm mấy kẻ đỉnh phong khác muốn hợp lực ra tay, Lý Quân như chú thỏ trắng bị bầy sói vây quanh, khó thoát khỏi số phận bị nuốt chửng.
Nghe hai người nói xong, Nhiếp Tiêu Hán nhếch miệng nói: "Nếu hại vị đều muốn san sẻ gánh nặng giúp ta thì ta cũng khó lòng từ chối. Thế này đi, chỉ cần giết chết được người này thì Bạch Giao sẽ thuộc về người đó, ta chỉ cần pháp khí không gian trên người hắn."
Nghe vậy, ánh mắt mọi người đồng loạt sáng rực.
Nước cờ này của Nhiếp Tiêu Hán quá hiểm.
Các thế lực đều quyết tâm đoạt Bạch Giao, vốn dĩ sự xuất hiện của Nhiếp Tiêu Hán khiến họ phải dẹp ý định, thế mà giờ ông ta lại nói ai giết được Lý Quân thì Bạch Giao thuộc về kẻ đó, thử hỏi ai kìm nổi cám dỗ này.
Quả nhiên, bảy vị Thần Biến cảnh đỉnh phong đều ngo ngoe rục rịch.
Cố Nghiên thì cuống quýt, ngước nhìn Huyền Trần chân nhân.
"Sư phụ, giờ phải làm sao đây?"
Huyền Trần chân nhân lắc đầu: "Đồ đệ, chuyện này không phải việc sư phụ có thể can dự. Thực lực của Nhiếp Tiêu Hán quá mạnh, ta cũng lực bất tòng tâm."
Nghe vậy, đôi mắt Cố Nghiên tràn ngập tuyệt vọng, cô không muốn Lý Quân xảy ra chuyện.
Nhiếp Tiêu Hán vừa dứt lời, Triệu Nho đã hóa thành cuồng phong lao vút đi, trường thương trong tay bùng nổ khí thế kinh người, lao thắng về phía Lý Quân.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.me. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!