Sau khi ăn uống no nê, Lý Quân từ biệt sư đồ Cố Nghiên.
Khi nghe Lý Quân muốn đến nhà Độc Cô, gương mặt Huyền Trần chân nhân trở nên nghiêm túc.
"Trong Di Tích Cấm, nhà Độc Cô thuộc loại đặc biệt, không hề tầm thường. Mặc dù thực lực của cậu rất mạnh nhưng vẫn phải cẩn thận trên địa bàn bọn họ, đặc biệt là vị lão tổ kia."
“Tôi hiểu rồi."
Lý Quân đáp lời rồi rời đi.
Lý Quân vừa rời đi không lâu, một bóng người bước vào trong quán ăn.
Ánh mắt sắc bén của hắn quét qua từng người bên trong.
Hắn đi tới quầy hỏi nhân viên phục vụ: “Cô có một thanh niên mặc áo xanh, khoảng hai mươi tuổi vào đây không ... "
Người nhân viên gật đầu: "Anh ấy ăn ở bàn kia, mới vừa rời đi xong. À đúng rồi, ngồi cùng bàn với hai người đó ... "
Nghe vậy, ánh mắt Triệu Đạc lập tức nhìn chằm chẳm vào Huyền Trân chân nhân và Cố Nghiên.
Cảm nhận được ánh mắt của Triệu Đạc, Huyền Trần chân nhân lập tức cảnh giác
Ở Di Tích Cấm nhiều năm, trực giác của ông rất nhạy bén.
Lúc này, Triệu Đạc đã đi tới.
“Anh là?"
Cố Nghiên nghi hoặc hỏi.
Triệu Đạc bày ra dáng vẻ bề trên: "Cái tên vừa ăn với các người đi đâu rồi?"
Giọng điệu Triệu Đạc như đang ra lệnh.
Thấy thái độ của đối phương, Cố Nghiên không khỏi nhíu mày, sắc mặt cũng trở nên lạnh lùng.
"Anh là ai? Tại sao tôi phải nói với anh?"
“Cô nói cái gì?"
Triệu Đạc không ngờ cô gái này lại dám đối đầu với hắn, trên người tỏa ra khí lạnh
Nhìn thay tình hình, so đe tử bị thương, ông bưoc len chan phia trước nhìn Triệu Đạc với ánh mắt lạnh lẽo.
“Lão phu là Huyền Trân chân nhân, đây là đồ đệ của tôi - Cố Nghiên, cậu có chuyện gì thì nói với tôi."
“Huyền Trân chân nhân, là cái quái gì?"
Triệu Đạc không nể mặt.
Huyền Trần chân nhân lập tức nổi giận, khí thế ngưng tụ, chuẩn bị ra tay.
Ngay sau đó, Triệu Đạc lấy ra một tấm ngọc phù, phía trên tỏa ra khí tức thần
bí.
Thấy vậy, vẻ mặt Huyền Trân chân nhân lập tức thay đổi.
“Ngọc phù nhà họ Triệu ở Di Tích Cấm?"
Huyền Trân chân nhân là cường giả ở Di Tích Cấm, đương nhiên biết những gia tộc danh tiếng ở Gia thánh địa, nhà họ Triệu là một trong số đó.
Huyền Trân chân nhân thu lại khí thế trên người.
Dù là Thần Biến đỉnh phong nhưng bảo ông đối đầu với Gia thánh địa thì ông không có lá gan đó.
“Thứ phế vật!"
Triệu Đạc khinh thường nói.
Huyền Trân chân nhân tức nhưng không dám nổi giận.
Lúc này, ánh mắt Triệu Đạc lại nhìn về phía Cố Nghiên.
“Đừng nói cô là người yêu của tên khốn kiếp kia chứ? Nói cho tôi biết hắn đi đâu rồi?"
Nghe đối phương gọi Lý Quân như vậy, ánh mắt Cố Nghiên lộ rõ vẻ tức giận.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.me. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!