Trần tiên sinh sốt ruột, ông vội vàng cầu xin thay chủ nhân: “Lục phó chưởng, ngài đừng tức giận, chủ nhân của tôi chỉ nhất thời kích động."
Nói xong, ông quỳ xuống.
“Hừ! Ông là cái thá gì!"
Lục Minh phất ống tay áo, Trần tiên sinh bay ra, cơ thể đập lên tường.
Lục Minh định tiếp tục, đột nhiên một tiếng vang truyền tới, cả thung lũng rung chuyển.
“Động tĩnh gì vậy?"
Ánh mắt Lục Minh và Nam Sênh lộ vẻ kinh ngạc, biểu cảm trên gương mặt cũng thay đổi.
"Đại trận Huyền Cơ bị phá vỡ, sao có thể?"
Lục Minh tinh thông trận pháp, đại trận do ông ta bày ra có uy lực rất khủng khiếp, trừ khi là cường giả nửa bước Thần Cảnh, nếu không sẽ không thể phá trận.
Hơn nữa, đối phương chỉ dùng một chiêu đã có thể phá vỡ.
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, đi ra xem thử."
Lục Minh nói.
Vừa định đứng dậy thì nghe thấy tiếng đạp cửa, cánh cửa gỗ bị đạp vỡ, đám đệ tử đang canh gác ngoài cửa đều ngã vào trong, đập mạnh xuống đất.
Luồng khí cuộn tới như tiếng gió gào thét, cả đại điện không khác gì bị gió lốc tàn phá, không mở nổi mắt.
Một bóng người lạnh lùng xuất hiện ở cửa, tay cầm trường đao đầy khí thế, đôi mắt lạnh lùng bá đạo.
“Là Lý Quân."
Trần tiên sinh vừa đứng dậy, khi nhìn rõ gương mặt của đối phương, ông hô
lên.
Lục Minh và Nam Sênh khiếp sợ.
Hắn chính là Lý Quân?
Đối phương không bị Hoàng Chước bắt tới đây mà phá trận xông vào, hắn ta là nửa bước Thần Cảnh?"
Lý Quân thong thả bước vào, ánh mắt khóa chặt Lục Minh.
"Ông là phó chưởng giáo Vũ Hóa Thánh Địa?”
Giọng nói đầy lạnh lẽo, mỗi bước chân hắn đi qua đều tạo thành gió lốc.
Lục Minh lấy lại bình tĩnh, ông ta lạnh lùng nhìn Lý Quân: "To gan, xem ra Hoàng hộ pháp không bắt được cậu, nếu như đã chủ động tìm tới thì cũng đỡ mất công tôi phải đi tìm."
"Hoàng hộ pháp? Đầu của hắn bị tôi treo trước cửa Chiến Long Điện, còn đầu của các người? Rất nhanh thôi cũng sẽ được treo cùng hắn."
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!