Cùng lúc đó, tại biệt viện của nhà họ Quách, gia chủ nhà họ Quách là Quách Phượng Nho đang đánh cờ với gia chủ nhà họ Nhậm là Nhậm Vấn Tiêu - người đến làm khách.
"Gia chủ Nhậm, không ngờ mấy lão già chúng ta tranh đấu mãi, cuối cùng lại để ông đi trước một bước đó, sau này cả Di Tích Cấm sẽ phải tôn nhà họ Nhậm ông lên hàng đầu rồi."
Quách Phượng Nho cảm thán.
Nhậm Vấn Tiêu thì ha ha cười lớn.
"Ai bảo tôi sinh được một cô con gái tốt, nhưng sau khi giết Lý Quân, tôi cũng sẽ khởi hành đến các Thánh Địa, gia nhập Thái Huyền Môn."
"Lần này triệu tập các thế lực đến thành Cửu Đỉnh, một là để đối phó Lý Quân, hai là tài nguyên của Di Tích Cấm quả thực nên được phân chia lại, nhà họ Nhậm tôi có tư cách chiếm nhiều tài nguyên hơn."
Quách Phượng Nho gật đầu: "Đúng vậy, người tu luyện lấy cường giả làm tôn, thực lực của gia chủ Nhậm có thể coi là đệ nhất Di Tích Cấm, đương nhiên nên có được nhiều tài nguyên hơn."
"Đúng rồi, tôi đã phái cháu tôi ra tay, đối phó với người của phân bộ Bạch Nguyệt. Khi Lý Quân đến thành Cửu Đỉnh, nhìn thấy tất cả người của phân bộ Thương hội Bạch Nguyệt bị giết, chắc hẳn vẻ mặt sẽ vô cùng đặc sắc."
"Ha ha ha ha."
Nhậm Vấn Tiêu và Quách Phượng Nho đều không nhịn được cười lớn.
Đúng lúc này, một thuộc hạ bưng một chiếc hộp gỗ đi vào.
"Có người gửi đến một cái hộp, nói là quà tặng cho ngài."
Nghe vậy, Quách Phượng Nho không hề bất ngờ.
Bởi vì ông ta và Nhậm Vấn Tiêu có quan hệ khá tốt, nhà họ Nhậm lại sắp trở thành bá chủ khu vực thứ nhất, số lượng thế lực đến nịnh bợ Quách Phượng Nho nhiều không kể xiết, việc tặng quà như thế này quá đỗi bình thường.
Quách Phượng Nho phất tay.
"Mang xuống đi."
Ông ta không định xem bên trong có gì, nhưng ngay khi thuộc hạ kia gật đầu chuẩn bị rời đi, Quách Phượng Nho lại đột nhiên nhíu mày.
"Khoan đã."
Ông ta ngửi thấy một mùi máu tươi, ánh mắt ông ta không khỏi rơi vào chiếc hộp.
"Mở hộp ra."
Quách Phượng Nho ra lệnh.
Người thuộc hạ kia dưới ánh mắt theo dõi của hai vị đại lão cảm thấy hơi nghẹt thở, run rẩy mở chiếc hộp.
Khoảnh khắc mở ra, một cái đầu đẫm máu lập tức lăn xuống.
"Á!"
Người thuộc hạ sợ hãi kêu lên.
Còn Quách Phượng Nho thì bật dậy, sắc mặt trở nên khó coi tột độ.
Nhậm Vấn Tiêu dò xét nhìn về phía Quách Phượng Nho.
"Gia chủ Quách, chuyện gì thế này?"
Quách Phượng Nho hít sâu vài hơi mới trấn tĩnh lại, trong mắt lóe lên lửa giận, nghiến răng nghiến lợi nói: "Đây chính là đứa cháu tôi phái đi đối phó với phân bộ Thương hội Bạch Nguyệt."
"Cái gì?'
Lần này ngay cả trong mắt Nhậm Vấn Tiêu cũng lộ ra vài phần kinh ngạc.
"Tôi nhớ cháu ông hẳn là cảnh giới Thần Biến sơ kỳ, mà phân bộ Thương hội Bạch Nguyệt hoàn toàn không có cường giả cảnh giới Thần Biến, Trương Lôi Minh mạnh nhất cũng chỉ là cảnh giới Cương Khí, chắc chắn là tên nghiệt chủng Lý Quân đã đến rồi."