Đây là vật bảo mệnh của Xích Dương.
“Lý Quân, hôm nay cho dù phải chết, ta cũng kéo ngươi chôn cùng."
Ngay sau đó, một hung thú dữ tợn xuất hiện từ miếng ngọc bội, phát ra tiếng rít gào.
Nhưng lại bị cự kiếm vô tình xóa sạch.
“Rắc!"
Sau khi hung thú tan biến, Xích Dương bại lộ ngay dưới cự kiếm, hệt như một con kiến hèn mọn.
"Xích Dương, lúc ngươi đuổi giết ta, chắc không ngờ sẽ bị ta đuổi giết ngược lại đúng không?"
Lý Quân lạnh nhạt nói: "Ngươi thật sự co rằng thực lực của mình đủ mạnh để đánh bại ta? Chỉ vì ta gặp sự cố trong lúc luyện công, vừa lúc bị ngươi đụng trúng mà thôi."
Nói rồi, anh cầm cự kiếm chém xuống.
Xích Dương không hề có sức phản kháng.
"Đừng ... Đừng giết ta ... "
Cuối cùng Xích Dương cũng biết sợ hãi, run rẩy xin tha.
Cho dù tu vi giảm xuống, cho dù tôn nghiêm bị giẫm đạp nhưng ông ta vẫn không muốn chết.
Cự kiếm khủng bố vô tình giáng xuống, Xích Dương như rơi xuống vực sâu, cái chết bủa vây lấy ông ta.
Dưới cự kiếm là gương mặt trắng bệch, tuyệt vọng và tiếng hét không cam lòng của Xích Dương.
Ông ta cố sức múa may cánh tay muốn ngăn cản nhưng vô ích.
“Âm!"
Ngay sau đó, ông ta hoàn toàn bị cự kiếm cắn nuốt, máu tươi bắn tung tóe.
Thái thượng trưởng lão của Vũ Hóa Thánh Địa chết không toàn thây.
Sau khi giết chết Xích Dương, Lý Quân không vội rời đi mà bắt đầu đi dạo thăm dò sơn cốc.
Hiển nhiên đây là một di tích, đáng tiếc bảo vật trong này đã rách nát từ lâu, không tìm được thứ gì có ích.
Ngược lại thì uy lực của sat tran trong son cốc nay rất mạnh, ngay cả Bán Bộ Thần Cảnh như Xích Dương cũng tốn mấy tiếng mới phá được, còn bị thương ữa.
Lý Quân cẩn thận nghiên cứu.
Sự thật chứng minh, ba loại trận pháp mà anh có được từ nhà Độc Cô tuyệt đối không cản được cao thủ Bán Bộ Thần Cảnh, nhưng trận pháp này lại có thể.
Cùng lúc đó.
Trong đại điện của Vũ Hóa Thánh Địa.
Vũ Hóa chưởng giáo ngồi chính giữa, phía dưới là các trưởng lão hộ pháp của Vũ Hóa Thánh Địa.
Ông ta tính toán thời gian: "Sư thúc đã đến Di Tích Cấm hơn nửa ngày rồi, giờ trời đã tối, tại sao vẫn chưa về?"
"Chẳng lẽ Lý Quân kia đã chạy thoát, nếu đối phương mặc kệ Chiến Long Điện thì thật sự rất khó tìm được hắn trong biển trời bao la này."
Vũ Hóa chưởng giáo nhíu mày.
Nếu không thể giết chết Lý Quân thì khó mà tiêu được mối hận trong lòng ông
ta.
Còn chưa nói xong, một đệ tử trông coi Hồn Điện vừa lăn vừa bò vào.
Thấy vậy, Vũ Hóa chưởng giáo dâng lên chút lo lắng.
Ông ta còn chưa nói gì thì đệ tử kia đã gào khóc: "Mệnh bài của thái thượng trưởng lão ... Vỡ vụn rồi."
"Gì cơ?"
Cả đại điện đều sốc nặng.
Vũ Hóa chưởng giáo chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng.
"Thái thượng trưởng lão đã chết? Không thể nào? Thúc ấy đã là Bán Bộ Thần Cảnh đỉnh phong."
"Là kẻ nào? Kẻ nào có thực lực giết được ông ấy? Chuyện gì đã xảy ra trong Di Tích Cấm?"
Một luồng sát khí khủng bố lan ra từ trong cơ thể của Vũ Hóa chưởng giáo, cả đại điện bị một luồng áp lực khủng khiếp bao phủ.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.me. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!