Lần này, dù thế nào thì Tô Vạn Lý cũng phải xin Lý Quân ra tay, nếu không giang sơn Long Quốc sẽ lâm nguy.
Dù sao thì sau khi phá vỡ phòng tuyến Bắc Vực, những người này đã tiến thẳng đến trung tâm của Long Quốc.
“Chuyện lần này coi như tôi cầu xin cậu, vì người thân của cậu, cũng vì bách tính Long Quốc."
Nghe Tô Vạn Lý nói vậy, Lý Quân suy tư.
Những kẻ này sớm không đến muộn không đến, lại xuất hiện đúng lúc này, phải chăng là viện binh do Vũ Hóa chưởng giáo mời tới?
Sau lần đấu pháp cách không lần trước, Vũ Hóa chưởng giáo đã biết rõ thực lực của hắn, muốn đối phó với hắn chỉ có cách tìm người giúp đỡ mà thôi.
Dù phải hay không, Lý Quân cũng không có lý do khoanh tay đứng nhìn.
Sinh ra trên mảnh đất này, sao có thể để mặc cho những kẻ này tới chà đạp.
"Tô trưởng lão, ông yên tâm, tôi biết rõ phải trái, tuyệt đối không lùi bước."
“Tôi sẽ chôn vùi toàn bộ những kẻ dám chạy tới thế tục, giết người bừa bãi."
Giọng nói của Lý Quân lạnh như băng nhưng đầy quyết tâm sắt đá.
Đầu dây bên kia, Tô Vạn Lý cũng bị lời nói của Lý Quân lay động.
"Lý Quân, cậu hãy chờ tin, tôi lập tức điều tra rõ vị trí của những kẻ này, sau đó điều người từ các chiến bộ đến hỗ trợ cậu. Đại nạn trước mắt, chúng ta phải đồng tâm hiệp lực."
...
Trên chuyến tàu từ Bắc Cảnh đến Sở Châu.
Hơn ba trăm người chiếm đầy bốn toa tàu.
Cả đoàn tàu đều bị họ khống chế.
Trong một ghế thương gia, một lão giả mang vẻ mặt uy nghiêm đang tò mò nghịch một chiếc điện thoại.
“Kỹ thuật của thế tục thật đáng kinh ngạc, một món đồ chơi nhỏ này mà lại tiện lợi hơn cả ngọc giản truyền tin."
Lão giả tên Lương Vũ, là cường giả nửa bươc Thần Cảnh đỉnh phong, cũng là người chỉ huy ba trăm quân trừ ma lần này.
Bản thân ông ta còn là chưởng giáo của một môn phái trong Gia Thánh Địa.
Liên minh chính đạo do các môn phái chính đạo trong Gia Thánh Địa thành lập để chống lại Ma Môn, quân Trừ Ma cũng là những đệ tử tinh anh được tuyển chọn từ mấy chục môn phái này.
Ba trăm quân Trừ Ma do Lương Vũ chỉ huy, dựa vào đội quân này, số cao thủ Ma Môn chết dưới tay ông ta nhiều không đếm xuể, có thể nói là chiến công hiển hách.
Lương Vũ nghiên cứu một lúc lâu mới ngng đầu nhìn Vũ Hóa đệ tử Vương Mộc đang đứng kế bên một cách cung kính.
"Còn bao lâu nữa thì đến Sở Châu? Bảo kiếm của tôi muốn uống máu lắm
rôi.”
"Thế tục lại xuất hiện một kẻ có thể đánh Vũ Hóa chưởng giáo trọng thương, nhưng dưới vó ngựa sắt của quân Trừ Ma, hắn chắc chắn phải chết."
Lương Vũ vô cùng tự tin.
Bảo kiếm trong tay ông ta cảm nhận được ý của chủ, nó không ngừng rung
lên.
“Khoảng nửa tiếng nửa là đến nơi." Vương Mộc trả lời.
“Tốt."
Lương Vũ gật đầu.
Nửa giờ sau, tàu dừng lại.
Lương Vũ dẫn ba trăm quân Trừ Ma bước xuống tàu.
Người lái tàu vừa được tự do đã lập tức cho tàu chạy khỏi ga, sau đó vội vã báo cáo vụ cướp tàu lên cấp trên.
Vừa bước ra khỏi nhà ga, phía xa đã có mấy bóng người đang đợi, chính là Vũ Hóa chưởng giáo.
Vũ Hóa chưởng giáo đích thân tới đón.
"Không ngờ lại là Lương thống lĩnh dẫn quân."
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!