Lý Quân ngước nhìn thanh kiếm màu xanh trên bầu trời, thản nhiên nói: "Thanh kiếm của ông không tệ, tôi thích!"
Cái gì?
Hắn thực sự muốn cuớp đoạt kiếm Thanh Huyền của Lâm Lạc sao?
Mấy vị cường giả bên cạnh Lâm Lạc, bao gồm cả Diệp Y Sương đều choáng váng.
Quá ngang ngược, bá đạo, thậm chí còn hơi cuồng vọng.
Xem ra Lý Quân không biết kiếm Thanh Huyền là gì.
Kiếm phái Thanh Huyền được lấy tên theo kiếm Thanh Huyền, cũng là bảo vật truyền thừa qua các đời của môn phái, có lời đồn kiếm Thanh Huyền còn có linh tính
Năm đó, vị chưởng giáo đời đầu của Kiếm phái Thanh Huyền có thể sáng lập ra môn phái, chính là bởi vì được kiếm Thanh Huyền lựa chọn.
Nói cách khác, kiếm Thanh Huyền không chỉ đơn thuần là một thanh bảo kiếm, mà còn tương đương với một siêu cường giả, vị cường giả này có thể nghiền ép tất cả.
Lý Quân còn nói muốn cướp đi Kiếm Thanh Huyền, đúng là nực cười.
Lâm Lạc không nhịn được bật cười.
Bao nhiêu năm rồi, đây là lần đầu tiên ông ta nghe có người nói như vậy.
Kiếm Phái Thanh Huyền được lập nên bởi vì kiếm Thanh Huyền, bí mật của thanh kiếm đó còn khủng khiếp hơn.
Những năm gần đây, ông ta còn không dám tùy tiện dùng tới kiếm Thanh Huyền.
Vậy mà người trước mắt này lại muốn cướp kiếm Thanh Huyền của ông ta, đúng là không biết tự lượng sức mình.
Diệp Y Sương nghe thấy lời của Lý Quân cũng cạn lời.
Thực lực của Lý Quân đúng là rất mạnh, Lâm Lạc cũng không phải là đối thủ của ông ta, nhưng nhòm ngó tới kiếm Thanh Huyền, hắn còn lâu mới đủ tư cách.
Nhìn khắp các thánh địa, chỉ có Lý Quân mới dám nói ra lời như vậy.
Đương nhiên, Diệp Y Sương cho rằng Lý Quân rất vô tri.
Nếu bây giờ Lý Quân quay người bỏ chạy thì may ra vẫn còn cơ hội, nhưng đối đầu trực diện với kiếm Thanh Huyền thì chẳng khác nào tự tìm đường chết.
"Lý Quân, đừng có cậy mạnh với kiếm Thanh Huyền, thanh kiếm này rất cổ quái, bây giờ cậu chạy vẫn còn kịp, kiếm Thanh Huyền không dễ động tới.
Diệp Y Sương biết không thể ra hiệu bằng mắt cho Lý Quân nữa rồi, bởi vì Lý Quân không hề để ý tới cô ta.
Hơn nữa, Lý Quân đã thể hiện tiềm lực đủ mạnh, đáng để nhà họ Diệp mạo hiểm, thậm chí là cat đứt quan hệ với Liên Minh Chính Đạo.
"Cổ quái?"
Nghe vậy, Lý Quân cũng thấy tò mò.
"Tôi cũng muốn xem thử, thanh kiếm này cổ quái thế nào."
Lý Quân cười nói.
Diệp Y Sương tức tới suýt phun máu, chỉ hận không thể chạy tới cắn chết hắn.
Bản thân cô ta mạo hiểm để nói ra bí mật của kiếm Thanh Huyền, ngược lại còn khiến hắn ta tò mò thêm.
Diệp Y Sương muốn nổi điên, đây là kiểu tư duy gì vậy?
Nhưng lúc này, vì nhắc nhở Lý Quân nên cô đã hoàn toàn bại lộ, vội vàng rời khỏi vị trí bên cạnh Lâm Lạc, đi về phía Lý Quân.
Diệp Y Sương tới cạnh giải thích với Lý Quân: "Truyền thuyết kể lại, kiếm Thanh Huyền ẩn chứa nhiều bí mật, có thể bộc phát chiến lực vô cùng đáng sợ, năm xưa, tổ sư khai phái của Kiếm Phái Thanh Huyền từng bổ đôi ngọn núi, tạo thành một vách núi, kỳ quan giữa các Thánh Địa, gọi là Kiếm Bích.”
“Kiếm Bích?"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!