Chín bóng Chân Long tập hợp trên đỉnh đầu Lý Quân ngưng kết thành một thanh bảo kiếm, Lý Quân nắm lấy thanh kiếm.
Trong lòng Lý Quân cảm thấy vô cùng tự tin.
Hình thái của Hỏa Thần quả thật rất khủng khiếp, nhưng cũng không hắn là không thể chiến thắng.
Sức mạnh của người áo đen vẫn đang ở nửa bước Thần Cảnh đỉnh phong, chưa đạt tới Thần Cảnh.
Trong cùng một cảnh giới, Lý Quân chính là vô địch, đây chính là sự tự tin mà hắn có.
Nửa bước Thần Cảnh đại viên mãn đỉnh phong đại diện cho đỉnh cao của một cảnh giới, hơn nữa Hỏa Thần của lão giả áo đen kia thật sự sở hữu sức mạnh có thể nghiền ép tất cả nửa bước Thần Cảnh đỉnh phong, vậy nên ông ta cũng không cần phải kiêng dè cường giả sau lưng Lý Quân nữa.
Lý Quân siết chặt thanh kiếm do chín bóng Chân Long hóa thành, từng tia lôi điện quấn quanh thân kiếm.
Thức thứ nhất của Cửu Kiếm Khai Thiên - Thôi Thành.
Kiếm quang trên tay Lý Quân bộc phát đánh về phía người áo đen.
Sức mạnh khổng lồ khiến địa lao sụp đổ, tạo thành một hố lớn, ánh mặt trời chiếu rọi vào bên trong.
Hình thái Hỏa Thần của lão giả bị phá hủy.
Bị đánh bay ra ngoài, sau khi rơi xuống đất, vẻ mặt của người áo đen đầy sợ
hãi
"Sao có thể? Hình thái Hỏa Thần vô địch dưới Thần Cảnh, sao lại bị phá hủy được?"
Người áo đen không thể chấp nhận kết quả này.
Hình thai Hoa Than la con at chủ bai, la niềm kieu hanh của ông ta, bởi vì huyết mạch không thuần khiết nên bộ lạc không xem trọng, nhưng ông ta có niềm tin, chỉ cần được coi trọng, ông ta chắc chắn sẽ vượt qua tất cả thiên kiêu của bộ lạc.
Bởi vì ông ta đoạt được một đạo truyền thừa của Hỏa Thần, điều này có nghĩa là ngay cả Hỏa Thần cũng công nhận ông ta.
Một người được Hỏa Thần công nhận, chỉ cần một cơ duyên là có thể bay cao.
Nhưng bây giờ hình thái Hỏa Thần đã bị phá hủy, sự tự tin, tín nhiệm của ông ta đã sụp đổ chỉ trong nháy mắt.
Không đợi ông ta hoàn hồn, Lý Quân đã cầm bảo kiếm chém tới.
Kiếm quang rơi xuống, tiềng rồng gầm vang lên, Quỳ Ngưu rít gào, Kỳ Lân cưỡi gió tạo nên một cơn chấn động.
Cảnh tượng này khiến người áo đen trợn tròn mắt.
"Làm thế nào một người có thể sở hữu nhiều lực lượng huyết mạch như vậy?"
Không kịp nghĩ nhiều, người áo đen phất tay, hơn mười bóng đen lao ra chặn kiếm quang của Lý Quân.
Huyết Sát Nô.
Những bóng đen này đều là Huyết Sát Nô, hơn nữa cấp bậc không hề thấp.
Người áo đen đã có thể giúp Ngô Đào luyện chế Huyết Sát Nô, bản thân sao có thể không có.
Tất cả đều là cường giả nửa bước Thần Cảnh, bọn họ đã mất ý thức, không sợ chết, điên cuồng xông về phía Lý Quân.
“Âm ầm!"
Kiếm quang quét ngang.
Mười mấy bóng người liên tiếp nổ tung.
Người áo đen cũng liên tục hộc máu.
Bàn tay ông ta ngưng kết thành kiếm quang, chém thẳng về phía trước.
Ngay sau đó, một cánh tay bị hóa thành sương máu.
"Phụt!”
Kiếm quang xuyen qua lồng ngực người đàn ông, ghim chặt cơ thể ông ta trên mặt đất.
Thân thể Lý Quân đáp xuống đất, miệng thở hổn hển.
Không thể không thừa nhận, Hỏa Thần kia quả thật đáng sợ, bản thân hắn cũng tiêu hao khá nghiêm trọng.
Hắn ngang đầu nhìn, xung quanh đã vây kín người của Liên Minh Chính Đạo.
Sau khi Diệp Lăng Tiêu và đám người vừa bay ra ngoài đã bị bắt lấy, kiếm đặt trên cố.
Khi ánh mắt Lý Quân nhìn thấy, nhiều người sợ đến mức rơi cả kiếm.
Cách mà Lý Quân xuất hiện trước mặt bọn họ quá đáng sợ, đánh sụp địa lao, điều khiển thần kiếm tiêu diệt tất cả.
“Thả người nhà họ Diệp rồi cút khỏi đây."
Lý Quân lạnh lùng nói.
Có người lùi về sau.
Nhưng cũng có người không lui bước mà đi về phía Lý Quân, rõ ràng thấy hắn suy yếu nên muốn nhân cơ hội ra tay.