Tiểu U và đồng bạn đứng sững người tại chỗ.
"Điện chủ? Lẽ nào anh ta chính là Lý Quân, điện chủ Chiến Long Điện?"
Ý nghĩ ấy vừa lóe lên, đầu cô ta như nổ tung.
Điện chủ Chiến Long Điện chính là người mạnh nhất Di Tích Cấm.
Nghĩ đen nhung loi mieu ta ve đien chu Ly Quan, bong hình kia dan trung khop với cái tên ấy.
Thảo nào thẳng tay giết chết đám người Trường Hào, hóa ra là điện chủ Chiến Long Điện.
Nếu biết họ chết dưới tay điện chủ Chiến Long Điện, e rằng mấy gia tộc họ Trương, họ Dương và họ Vân kia sẽ không còn gan đi báo thù nữa. Thậm chí còn phải đến Chiến Long Điện nhận lỗi, kẻo Lý Quân nổi giận diệt sạch ba thế lực của họ.
Chẳng may chốc, dưới sự hộ tống của đám người Chu Ung Tuyết, Lý Quân bước vào bên trong của buổi đấu giá.
"Vật phẩm lần này quý đến thế ư? Đến cả ông cũng phải đích thân xuất hiện." Lý Quân hỏi.
Chu Ưng Tuyết gật đầu: "Là một bia vô tự, chất liệu rất đặc biệt, trên đó còn lưu chuyển một luồng hơi thở huyền diệu. Nhưng toàn bộ người trong thương hội Bạch Nguyệt đều không giải nổi bí mật của tấm bia vô tự kia, thậm chí ngay cả khi tôi mang về Chiến Long Điện cũng không phá giải được."
"Vì thế mới định mang ra đấu giá, nhưng không phải bán thật, mà là để tìm người có tầm mắt, cùng nhau tìm hiểu bí mật của bia vô tự."
Nghe vậy, Lý Quân bừng tỉnh.
Nếu thứ này thật sự huyền diệu thì chỉ cần là người có mắt nhìn sẽ không đem ra bán. Chu Ưng Tuyết mượn danh đấu giá để tìm người có thể phá giải, quả là cách hay.
"Đi, dẫn tôi đi xem bia vô tự," Lý Quân nói.
Lời của Chu Ưng Tuyết đã khơi dậy hứng thú của anh.
Tới hậu trường buổi đấu giá, bên trong bày la liệt các món được đưa lên sàn.
Ở tận cùng, trên một bệ, phủ một tầng trận pháp mạnh mẽ, bên trong mơ hồ thấy một tấm bia đặt đó.
Chắc hẳn đây chính là bia vô tự mà Chu Ưng Tuyết nói.
Biết người đi cạnh Chu Ung Tuyết là điện chủ Chiến Long Điện, nhiều người của thương hội Bạch Nguyệt đều đang lặng lẽ quan sát, mặt mày hiện rõ vẻ kính sợ.
Đây chính là người mạnh nhất Di Tích Cấm, cũng là ông chủ của ông chủ họ.
Trước đay tuy thương hoi Bạch Nguyệt mạnh, nhung với thực lực của Chu Ưng Tuyết vẫn chưa thể đối chọi các thế lực siêu cấp.
Từ khi Chu Ung Tuyết quy thuận Chiến Long Điện, người của thương hội ra ngoài đều có thể ngẩng cao đầu.
"Mở trận pháp ra." Chu Ưng Tuyết dặn một vị quản sự phụ trách.
Vị quản sự lập tức gật đầu, ngay sau đó trận pháp biến mất.
Cuối cùng Lý Quân cũng nhìn thấy dáng vẻ của tấm bia vô tự.
Cao khoảng ba thước, rộng hai thước, dày chừng một bàn tay. Thoạt nhìn chỉ như một khối đá thường, nhưng càng ngắm cang cảm nhận được từng luồng hơi thở huyền diệu.
Khi Lý Quân đưa tay chạm vào, trên bia vô tự bỗng bùng phát một luồng hơi thở cuồng bạo, sắc bén.
"Sao lại thế này? Bia vô tự chưa từng biến động dữ dội như này." Đám người Chu Ung Tuyết hoảng hốt.
Sắc mặt Lý Quân vẫn bình thường, anh vung tay, dựng lên một màn sáng chặn lại kiếm quang.
Rồi anh lại bước lên một bước, thân hình bất ngờ thu nhỏ, hóa thành một vệt sáng lao vào bên trong tấm bia.
Thấy vậy, đám người Chu Ưng Tuyết đứng ngẩn ra.
Một vị quản sự của thương hội Bạch Nguyệt lắp bắp: "Hội trưởng, giờ phải làm sao đây? Buổi đấu giá sắp bắt đầu rồi, mà điện chủ lại vào bên trong ... "
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!