Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Cực Phẩm Chiến Long - Lý Quân (FULL)

Lập tức cười nói: "Tất nhiên ta biết Hồng gia chủ gia nhập Thiên Đạo Minh, sao lại cướp đồ của ông được chứ? Ta chỉ tò mò rốt cuộc ở núi Côn Luân này có bảo vật gì xuất thế thôi?"

"Không có gì, một khối đá kim tinh mà thôi."

Đúng là đá kim tinh, chẳng qua đá kim tinh cũng phân cấp bậc, nếu Hồng Kiem Minh noi là Thai Ất Kim Tình, sợ rang dù đắc toi với Thiên Đạo Minh, Diệp Kình Thiên cũng sẽ ra tay.

"Thì ra chỉ là đá kim tinh."

Hiển nhiên Diệp Kình Thiên không tin, nhưng cũng không nói gì nữa.

“Diệp Kình Thiên, ta nghe nói trước đó ngươi có đi thăm dò di tích cơ mà, sao cũng xuất hiện ở thế tục?"

Hồng Kiếm Minh thấy Diệp Kình Thiên không có ý định ra tay cướp đồ thì mới thở phào nhẹ nhõm.

“Còn không phải chuyện sư điệt của ta, ta nhận được tin nó bị người giết chết.”

"Hử? Theo những gì ta biết thì thực lực của sư điệt của ngươi rất cao, ai có thể giết chết hắn?"

“Là một người tên Lý Quân."

Nói đến đấy, ánh mắt Diệp Kình Thiên lóe lên tia sáng lạnh.

Nghe thấy cái tên này, Hồng Kiếm Minh cũng biến sắc.

"Sao? Ngươi cũng từng nghe qua cái tên này?"

Diệp Kinh Thiên hỏi.

"Không dám giấu giếm, ta đang định đi tìm tên Lý Quân kia để báo thù, hắn diệt nhà họ Hồng, thực lực của người này rất khủng bố, mấy ngày trước, con trai Hồng Lưu Vân của ta cũng chết trên tay hắn."

Hồng Kiếm Minh gẫn giọng nói.

“Dù mạnh đến mấy cũng đâu thể đỡ được kiếm của ngươi?"

"Nhưng ngươi đã ra tay thì ta đỡ phải ra tay."

“Hồng gia chủ, ta có một đề nghị về tên Lý Quân này."

"Ngài Diệp cứ nói."

Hồng Kiếm Minh nhìn Diệp Kình Thiên.

“Hồng gia chủ có thể hạ chiến thư, khiến tên Lý Quân kia lên võ đài. Năm đó võ đài được xây dựng để giải quyết sự phân tranh của các cao thủ khắp nơi, nhưng sau khi ta rời đi, danh tiếng của hoàng thất đã giảm xuống, rất nhiều năm chưa dùng đến, giờ cũng nên để võ đài thấy ánh mặt trời."

Diệp Kình Thiên nói.

"Khi đó ta sẽ làm trọng tài, cho dù tên Lý Quân kia có mạnh đến mấy cũng khó xoay ngưʼời.”

Quyết chiến trên võ đài để đảm bảo công bằng công chính, thường trọng tài sẽ do hoàng thất đảm nhiệm.

Mà Diệp Kình Thiên là cao thủ đứng đầu hoàng thất, vậy nên ông ta sẽ là người đảm nhiệm trọng tài.

Nghe vậy, Hồng Kiếm Minh gật đầu.

"Ý này của ngài Diệp rất hay, ta cũng muốn xem xem tên nhãi kia sống kiểu gì.

Sau khi lĩnh ngộ hoàn toàn Thất Sát Trận, Lý Quân rời khỏi Huyết Ngọc Châu.

Bên ngoài trời đã sáng.

"Không biết Quách Thanh Sơn đã xử lý đám người nước Phù Tang kia chưa?"

“Sắp ăn Tết rồi, chính mình cũng nên trở về Sở Châu một chuyến.

Lý Quân đứng cạnh cửa sổ, lẩm bẩm nói.

Lúc này, điện thoại vang lên.

Thấy trên màn hình hiện lên hai chữ "Tiểu Quân".

"Tiểu Quân?"

Lý Quan nhớ ra người này là con trai của ông hai Lý Nãi Văn.

Lần trước trở về miếng mộ cho cha mẹ, Lý Quân và nhà dượng đã mời Lý Nãi Văn đến khách sạn ăn cơm, lúc ấy còn gọi cả Lý Tiểu Quân đến.

Lúc Lý Quân rời đi đã để lại số của mình, bảo Lý Tiểu Quân có chuyện gì thì gọi cho mình.

Có lẽ do thân phận chênh lệch nên đối phương chưa từng gọi điện hay liên lạc với Lý Quân.

Lý Quân ấn nghe.

Bên kia truyền đến âm thanh do dự của Lý Tiểu Quân.

“Lý, Lý Quân, anh là Tiểu Quân, anh có thể nhờ em giúp một chuyện không ... Anh thật sự hết cách rồi ... "

Chẳng lẽ ông hai đã xảy ra chuyện?

Bị bệnh nằm viện thiếu tiền?

Trong đầu Lý Quân hiện lên rất nhiều nội dung.

Dù sao dân quên khám bệnh thiếu tiền cũng là chuyện rất bình thường.

Một cơn bệnh nặng có thể phá hủy cả một gia đình.

Lý Quân vội an ủi: "Anh Tiểu Quân, đừng gấp, trước nói xem đã xảy ra chuyện gì?”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!