Lý Thiên Hàn trầm giọng nói.
Hắn vẫn chưa bị lửa giận làm choáng váng đầu óc, trong lòng rất rõ, chuyện hôm nay xảy ra ở Văn gia quá mức kỳ quái, trong đó tất có khác thường.
Cho nên ở sau khi quay về nhà, liền phái người tới Hoàng gia, ý đồ từ trong miệng Hoàng Vân Xung tìm hiểu một ít "chân tướng".
Lão bộc do dự một phen, lắp bắp nói: "Hoàng gia tộc trưởng nói, khuyên chúng ta về sau chớ đối địch với Văn gia, nếu không, nhất định sẽ trêu chọc mối họa to lớn ... "
Cả sảnh đường ồ lên, kinh ngạc không thôi.
Lý Thiên Hàn cũng ngan ra một phen, sau đó sắc mặt trở nên vô cùng âm trầm, nói: "Lão già này thật sự nói như vậy?"
Lão bộc vội vàng gật đầu: "Lão nô tuyệt đối không dám có một chữ nói láo."
“Hắn không nói nguyên nhân?"
Lý Thiên Hàn truy hỏi.
Lão bộc lắc đầu.
“Hoàng Vân Xung này tất nhiên là biết một ít gì đó, nhưng hắn lại cố tình không nói, rõ ràng là không có ý tốt!”
Một đại nhân vật của Lý gia giận dữ nói.
Người khác cung đều gat đầu, cang thêm cảm giác Hoàng Vân Xung trả lời có vấn đề!
“Phụ thân, con có lời muốn nói riêng với ngài một chút."
Đột nhiên, Lý Mặc Van luon trầm mặc mở miệng.
Lý Thiên Hàn nhíu mày, sau đó phất phất tay, "Các ngươi đều lui xuống đi."
Một đám đại nhân vật của Lý gia rất biết điều đứng dậy rời khỏi, không ai dám có chút bất mãn.
ở Lý gia, tộc trưởng Lý Thiên Hàn chính là một vị tồn tại như quân vương, nói một là một hai là hai.
Khi chỉ còn lại có cha con hai người, Lý Thiên Hàn lúc này mới nói: "Con muốn nói cái gì?”
"Con cho rằng, vấn đề tất cả cái này đều ra ở trên người Văn Linh Chiêu!”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!