"Đệt, bị phát hiện rồi sao?"
Diệp Bắc Minh dừng bước, tim thắt lại!
"Hỏa Dung, sao vậy?"
Ngay trước mặt Hỏa Dung, một hư ảnh đỏ rực ngưng tụ giữa không trung!
Trao đổi qua truyền âm huyết mạch!
Bản thể có thể cách xa hàng tỷ dặm, sau đó xuất hiện bằng huyết ảnh, nói chuyện trực tiếp!
Hỏa Dung nhíu mày: "Tự nhiên ta cảm giác, có người đang nhìn lén ta!"
Hư ảnh lắc đầu: "Ông cẩn thận quá rồi đấy! Nếu có người nhìn lén ông, ông lại không phát hiện ra sao?"
"Nói đi cũng phải nói lại, ông đang ở thần điện trong núi Hỏa Lân, kẻ nào dám tới đây nhìn trộm một cường giả cảnh giới Đại La chứ?"
"Cũng phải!"
Hỏa Dung gật đầu, thả lỏng cảnh giác.
Diệp Bắc Minh cũng thở phào nhẹ nhõm, nhưng anh không dám cử động nữa: Tiểu Tháp, giác quan thứ sáu của cảnh giới Đại La thật đáng sợ!'
'Tuy Hỏa Dung không phát hiện ra sự tồn tại của tôi, nhưng giác quan thứ sáu lại cảm nhận được!
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: "Cảnh giới càng cao, giác quan thứ sáu càng mạnh!'
"Kể cả người bình thường, khi sắp gặp nguy hiểm, chẳng phải cũng dựng tóc gáy đấy sao?"
Giây tiếp theo.
Hư ảnh kia chợt nói một câu giật gân: "Ông chắc chắn, Hỏa Lân Tử là kẻ giả mạo?"
"Đệt!"
Nghe thấy lời này, Diệp Bắc Minh chửi thầm một tiếng, da đầu run lên, suýt thì hét lên.
Mình là giả? Bị phát hiện rồi hả?"
Giây phút này, Diệp Bắc Minh suýt thì mất bình tĩnh ngã ra khỏi không gian hư
vô!
Đing đang!
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trong tim rung lên, phát ra một luồng âm thanh, giúp Diệp Bắc Minh ổn định tâm lý.
Chỉ nghe Hỏa Dung bảo: "Chắc chắn!"
"Ông nói nghe xem nào?"
Nét mặt hư ảnh trở nên ngưng trọng.
Hỏa Dung lạnh nhạt nói: "Lúc đầu, ta cũng bán tín bán nghi!"
"Dù sao, sau khi Hỏa Lân Tử chết, thần bài cũng vỡ rồi! Thần hồn và huyết mạch của nó hắn đã tan biến!"
"Sau này Hỏa Lân Tử đột nhiên nhảy ra, nói rằng mình chưa chết, lừa được toàn bộ tộc nhân trong thành Đại La! Nhưng không lừa được bổn lão tổ!"
Hư ảnh gật đầu đồng ý: "Chính xác! Thần bài của Hỏa Lân Tử đã vỡ, chắc là chết thật rồi!"
"Thế Hỏa Lân Tử hiện giờ là ai?"
Hỏa Dung bật ra ba chữ: "Diệp Bắc Minh!"
Hư ảnh cả kinh: "Cái gì?"
Ngay cả Diệp Bắc Minh đang ẩn mình trong không gian hư vô cũng kinh ngạc, toát mồ hôi hột!
Da đầu tê dại, cứng đờ người đứng yên tại chỗ!
Trong lòng dậy sóng cuồn cuộn: "Cmn! Đù mé! Vãi chưởng! Tiểu Tháp, Hỏa Dung nhận ra tôi rồi?"
"Nói vậy có mà tôi đang ở trong tình cảnh nguy hiểm à?"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!