Một phó cung chủ vung tay.
Một thanh thần kiếm màu vàng bay về phía Chu Nhược Giai, long khí dập ďềnh!
"Ông thôi đi, có thanh kiếm rách mà cũng đòi nhận Chu Nhược Giai làm đồ đệ? Ông cũng xứng à! Đồ nhi ngoan, sau này bảo khố của vi sư mặc con ra vào, cho con cái chìa khóa này, muốn cái gì thì tự lấy!"
Một lão giả khác gương mặt hiền từ, tóc bạc trắng nói.
Ông ấy ném chìa khóa bảo khố qua!
Thậm chí.
Thái tổ gia gia của Tô Nguyệt là Tô Anh Kiệt cũng kích động tiến lên: "Nhược Giai! Chỉ cần cô trở thành đệ tử của lão phu, lão phu bảo đảm, toàn bộ tài nguyên của nhà họ Tô mặc cô sử dụng!"
"Bảo khố cái gì? Đạo kiếm cái gì!"
"Nhà họ Tô có bao nhiêu, cô có thể lấy bấy nhiêu!"
Lời này vừa thốt ra.
Mọi người hít một ngụm khí lạnh!
Đặc biệt là Tô Nguyệt, cô ta đố kị đến đỏ cả mắt!
Kể cả là cô ta, dù có được sủng ái cỡ nào, ông cụ cũng chưa bao giờ bảo cô ta như thế!
"Nhược Giai, cô bái ai làm sư phụ?"
"Nhược Giai, cô nói đi!'
Sáu vị phó cung chủ sốt ruột vô cùng.
Giờ phút này, Chu Nhược Giai là tiêu điểm của sự chú ý!
"Cái này ... tôi ... "
Cô ấy nhíu mày.
Trong lòng có hơi khó xử!
Bỗng nhiên.
Từ sâu trong Đại La Thiên Cung vang lên một giọng nói uy nghiêm: "Mấy ông đừng giành nữa! Nể mặt tôi đi?"
"Lão thân dự định đích thân dạy cô ta! Vừa khéo thang cháu không nên thân của lão thân đang thiếu một bạn đời!"
"Thể chất Đại Đạo, tốt đấy, xứng đôi với cháu lão thân!"
Khoảnh khắc sáu vị phó cung chủ.
Nghe thấy giọng nói này, tất cả ngậm miệng!
Chúng đệ tử của Đại La Thiên Cung đồng loạt quỳ xuống!
Qùy bái về phía phát ra giọng nói!