"Ực! Ực ... "
Rất nhiều tu võ giả nuốt nước miếng.
Thậm chí họ còn lấy lưu ảnh thạch ra quay lại.
"Sự kiện cỡ này, chắc chắn phải lưu vào lịch sử!"
"Chả không à, hàng trăm triệu năm cũng chưa chắc có sự kiện như này đâu nhi?"
"Đông Cảnh Giới Đại La tề tựu một chỗ thế này, khiến người ta cảm giác, cảnh giới Đại La nhiều như chó á!"
Vố số người nghị luận.
Cùng lúc đó, sâu trong nhà họ Thần, trên tầng cao nhất ở một lầu các hoa lệ, Già Lam mặc chiếc váy dài màu xanh!
Đứng dựa vào lan can!
Quan sát quảng Trường trong nhà họ Thần, cảnh tượng vô cùng náo nhiệt!
"Già Lam tiểu thư, sắp đến giờ rồi, ngài mau thay y phục đi!"
Từ sáng đến giờ, nha hoàn đã giục cả trăm lần rồi!
Già Lam vẫn không nhúc nhích, đôi mắt xinh đẹp ngơ ngác nhìn về phía trước!
Sau hôm nay, cô ta sẽ là nữ nhân của Chu Nhất Minh!
"Sao thế? Chưa thay quần áo à!"
Một giọng nói êm tai vang lên.
Đám nha hoàn quay đầu coi, lập tức mừng rỡ nói: "Nhược Hi tiểu thư, ngài tới, tốt quá rồi!"
"Gìa Lam tiểu thư đứng đây từ sáng đến giờ rồi!"
"Bữa sáng cũng chưa ăn, cũng chưa tắm gội!"
"Bây giờ cũng không còn nhiều thời gian nữa, sắp đến giờ lành rồi, lễ phục cũng chưa thay, nếu làm lỡ giờ lành, chúng nô tỳ không gánh được đâu!"
Bụp!
Mấy chục nha hoàn, kể cả người trang điểm.
Cũng quỳ xuống!
Thần Nhược Hi phất tay: "Các ngươi lui xuống đi, để ta nói chuyện với em ấy!"
"Vâng!"
Mọi người như đã đại xá, vội vàng rời đi.
Sau hơn chục nhịp thở, tầng chóp Vọng Nguyệt Lâu chỉ còn mỗi Thần Nhược Hi và Gìa Lam!
Thần Nhược Hi hơi tức giận: "Già Lam, em sao vậy? Hôm nay đính hôn xong, em sẽ phải cùng Chu Nhất Minh về núi Bất Chu!"
"Chẳng lẽ em vẫn còn nhớ đến người đàn ông đó sao?"
Già Lam cúi đầu.
Rơi nước mắt luôn.