Lúc nãy cô ta còn bỏ chạy cùng thôn trưởng, cách Kim Sát chưa đến nửa mét!
Đối mặt với Kim Sát đang đánh tới, Diệp Bắc Minh nắm chặt tay, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục chợt phát lực!
Keng! Một tiếng trầm muộn vang lên, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục chém lên người Kim Sát, thế mà như chém trúng thép vậy, phát ra tiếng kim loại chói tai!
"Nhóc con, ngươi rất mạnh!"
"Tiếc là, trong quỷ sương này, ta vô địch!"
Khuôn mặt Kim Sát vặn vẹo.
Hắn tiện tay bắt lấy kiếm Càn Khôn Trấn Ngục: "Làm sát nô của ta đi! Sát khí trong lòng ngươi rất mạnh, ta hiếm thấy ai có sát khí mạnh như này!"
"Ngươi làm sát nô của ta, nhất định sẽ giúp ta tiến hóa với tốc độ nhanh nhất!"
Khóe môi Diệp Bắc Minh nhếch lên nét khinh miệt: "Chi bằng ngươi là cẩu nô của ta đi? Gâu gâu gâu, học sủa hai tiếng trước này?"
"Ngươi sỉ nhục ta? Ngươi muốn chết đây mà!"
Kim Sát phát điên.
Biểu cảm vặn vẹo, khóe miệng toét đến tận mang tai, khuôn mặt gần như toàn răng nanh!
Trông chẳng khác gì tang thi nữ miệng rách!
Nó há mồm hòng ngoạm đầu Diệp Bắc Minh!
"Ta có một thắc mắc, đám Sát trong quỷ sương! Chắc không nằm ngoài ngũ hành lục đạo chứ?"
"Vậy, các ngươi có sợ dị hỏa không? Khó đoán nhỉ ~"
Diệp Bắc Minh cười quái dị.
Ngón tay điểm nhẹ!
Cuc Dạo Thien Hoa boc len tu long ban tay anh, bay thang vao mieng Kim
Sát
"A a a!"
Ngọn lửa lập tức bùng lên, Kim Sát hung bạo giơ hai tay lên xé toạc mồm ra, thế mà tự xé mình làm đôi!
Dù vậy, vẫn không ngăn được Cực Đạo Thiên Hỏa lan ra!
Mấy giây sau, Kim Sát hết động đậy!
Nó đã hóa thành tro bụi!
Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Haiz ... Kim Sát? Cũng chỉ có vậy!"
Bạch Mặc Tinh tròn mắt nhìn, nét mặt kiểu không thể tin nổi!
Đây là Kim Sát đấy!
Tồn tại khủng bố nhất trong quỷ sương, thế mà bị Diệp Bắc Minh thiêu chết rồi? Đùa gì vậy!
Cô ta đang mơ sao?
"Ực ... Ực ... Diệp công tử, anh ... "
Bạch Mặc Tinh nuốt nước miếng, nghẹn ngào nói: "Chắc anh không phải Kim Sát chứ?"
Diệp Bắc Minh trợn trắng mắt: "Cô nghĩ mình có giá trị lớn thế à? Có thể khiến hai con Kim Sát diễn trò lừa cô?"
"Hai con còn không tiếc giết một con?"
"À, cũng phải."
Bạch Mặc Tinh thở phào một hơi.
Sau đó, rón rén lại gần Diệp Bắc Minh!