"Diệp công tử ... "
Diệp Thiên Chỉ tuyệt vọng nhắm mắt lại!
"Gọi đi? Gọi tiếp đi! Tiện nhân! Diệp Bắc Minh trâu bò lắm cơ mà? Còn giết cả thái tử Lăng Tiêu Trần Triều nhà ta? Ha ha ha, cuối cùng vẫn chết dưới tay anh Tôn của ta đấy thôi!"
Lăng Khuynh Tiên hưng phấn lắm.
Cô ta túm lấy Diệp Thiên Chỉ, bay đến đảo nhỏ.
Rồi tiện tay quăng Diệp Thiên Chỉ xuống đất!
"Anh Tôn, anh mạnh quá!"
Lăng Khuynh Tiên tỏ vẻ ngưỡng mộ.
Lục Tôn lắc đầu: "Thể chất Hỗn Độn ư? Rác rưởi thôi!"
"Mục tiêu của ta là cảnh giới Thiên Đế! Thọ cùng trời đất, vĩnh hằng bất diệt!"
Nói xong.
Lục Tôn ngẩng đầu lên, nghiêm túc nhìn về phía trung tâm đảo nhỏ, chỗ đó có hai trái Đạo Kiếp!
Đạo Kiếp Qủa vàng rực, tắm mình trong dịch lôi kiếp!
Hai trái vàng rực to bằng nắm đấm, khiến Lục Tôn nuốt nước miếng!
"Đây là định mệnh của Lục Tôn ra!"
"Đạo Kiếp Quả, cảnh giới Thiên Đế, ta tới đây!"
Lục Tôn đi tới chỗ dây leo mọc Đạo Kiếp Qủa!
Đưa tay ngắt, hai trái Đạo Kiếp Qủa mong chờ đã lâu rơi vào tay!
"Ha ha ha ha! Hái được rồi!"
Lục Tôn cười to: "Tiên Nhi, em đúng là bùa may mắn của ta! Từ lúc ở bên em, ta liên tục đột phá cảnh giới!"
"Hôm nay lại lấy được hai trái Đạo Kiếp Qủa!"
"Lần này về, ta sẽ lập tức cử hành hôn lễ lớn, cưới em làm vợ!"
Lăng Khuynh Tiên mặt đầy hạnh phúc, nhào vào lòng Lục Tôn: "Anh Tôn, em mãi mãi là người phụ nữ của anh!"
"Chúc mừng thiếu chủ, chúc mừng thiếu chủ!"
"Thiếu chủ vô địch! Vô địch! Vô địch!"
Mấy trăm người đồng loạt quỳ xuống!
Quy phục!
Tiếng hô vang trời!
Một lúc sau, Lục Tôn và Lăng Khuynh Tiên mới buông nhau ra, chuẩn bị rời đi.
Lục Tôn liếc mắt nhìn Diệp Thiên Chỉ một cái: "Em định xử lý nữ nhân này thế nào?"
Lăng Khuynh Tiên cười lạnh: "Cô ta đã tàn phế, sắp chết rồi, không phải sao?"