Cắn rách đầu ngón tay!
Dùng máu tươi khắc mấy đạo tế văn!
Buzzzz!
Chín tế văn màu máu bùng cháy, nối liền thành một đường, cửu tinh liên châu!
Cùng lúc đó, ở một nơi cổ xưa.
Hàng ngàn bóng người đứng quanh một tế đàn hình tròn, trên tế đàn khắc hàng ngàn phù văn giống hệt những tế văn vừa được Cổ Yêu Nguyệt ngưng tụ từ tinh huyết!
Buzzzz!
Khoảnh khắc cửu tinh liên châu, hàng ngàn phù văn ấy đồng loạt sáng lên!
Ở vị trí chính giữa tế đàn, ba ông lão đồng thời mở mắt ra!
Quát lớn: "Yêu Nguyệt đã thành công rồi! Xác định tọa độ của Tâm Bàn Cổ rôi!"
"Mở Cửa Không Gian, mang Tâm Bàn Cổ về!"
"Rõ!'
Hàng ngàn tu võ giả đồng thanh đáp!
Một cảnh tượng khiến ai nấy đều kinh hãi xuất hiện!
Hàng ngàn tu võ giả ấy không hề do dự, đồng loạt giơ tay xuyên qua lồng ngực mình!
Moi từ trong lồng ngực ra một quả tim đỏ au đang đập!
Hiến tế !!!
"Lấy mệnh ta! Mở Cửa Thời Không!"
Hàng ngàn người đồng thanh!
Bùm!
Trái tim nổ tung, nhập vào mỗi một tế văn màu máu!
Rắc rắc rắc rắc ... Một tràng âm thanh quỷ dị vang lên, ở vùng trung tâm tế đàn, một cánh cửa không gian màu đen nứt ra!
Xuyên qua thời gian, không gian, vị diện!
Một trái tim đỏ au đang đập hiện ra trước mắt mọi người!
"Tâm Bàn Cổ!"
Ba ông lão vô cùng kích động.
Cổ Yêu Nguyệt thấy Cửa Không Gian mở ra, cũng kích động vô cùng, ả ta lao ra khỏi cánh cửa!
"Là kẻ nào?"
Ba ông lão quát lên.
"Ba vị trưởng lão, là ta, Cổ Yêu Nguyệt!"
Ba người sững lại: "Yêu Nguyệt? Cô ... sao lại thành ra bộ dạng này?"
Cổ Yêu Nguyệt lắc đầu: "Không có thời gian giải thích! Cổ Thanh Y nhiều lần cản ta, khiến cơ thể ta bị hủy hoại rồi!"
"Đây là cơ thể do ta đoạt xá được! Ba vị trưởng lão, chúng ta đưa Tâm Bàn Cổ về rồi hẵng nói!"
"Được!"
Ba ông lão gật đầu.
Ba người, sáu bàn tay đồng thời bấm quyết!
Kết ấn trước ngực!