Nửa canh giờ sau.
Bên ngoài Lăng Tiêu Thần Triều, bốn người gồm Diệp Bắc Minh, Liễu Như Yên, Thạch Linh Lung, Cổ Thanh Y đứng trên không trung, nhìn xuống những công trình kéo dài bát ngát!
Liễu Như Yen chỉ vao noi sau nhat: "Ngon nui kia ten la Lang Tieu Sơn, trên đỉnh nui có một Lăng Tiêu Thiên Cung!"
Ánh mắt Diệp Bắc Minh lóe lên: "Tôi có thể cảm nhận được, Nhược Giai đang ở hướng đó!"
"Ngươi định làm thế nao?" Liễu Như Yên hỏi.
Giọng Diệp Bắc Minh lạnh lẽo: "Dùng dị hỏa, đốt long mạch!"
"Hít!"
Liễu Như Yên hít một ngụm khí lạnh!
Diệp Bắc Minh không nhiều lời nữa, anh bay vút đi.
"Ta đi cùng ngươi!" Thạch Linh Lung đi theo sau.
Diệp Bắc Minh dừng lại, quay đầu nhìn cô ta: "Chuyện này không liên quan đến ngươi, ngươi không cần đi!"
Thạch Linh Lung hừ lạnh một tiếng: "Ngươi với muội muội ta có quan hệ kia, ta lại trơ mắt nhìn ngươi đi chịu chết chắc?"
"Vả lại, sương độc của ta cũng có tác dụng đấy!"
"Mà nói đi cũng phải nói lại, ta và thần thụ Bàn Cổ cộng sinh, ngươi đã nuốt trái tim Bàn Cổ, ngươi mà chết, ngươi nghĩ ta sống được chắc?"
Diệp Bắc Minh không phải người hay rối rắm!
Anh gật đầu!
Giậm chân một cái!
Khí Hỗn Độn tuôn ra, bao phủ Thạch Linh Lung vào trong.
Hai người tăng tốc, lao về phía Lăng Tiêu Thần Triều!
Vừa bay đến phạm vi Lăng Tiêu Thần Triều, một màn sáng từ trận pháp cổ xưa bao phủ hết thảy!
Bất kỳ ai muốn tiến vào Lăng Tiêu Thần Triều, thì phải đi vào từ cổng thành, chỗ đó có một vị cảnh giới Thiên Đế tọa trấn trong chỗ tối, bất cứ tu võ giả nào muốn đi qua, đều sẽ bị người này phát hiện ngay!
"Ôm ta!"
"Hả?"
Tình huống bất ngờ làm Thạch Linh Lung đỏ mặt: "Làm gì vậy?"
Diệp Bắc Minh nói: "Ta đưa ngươi vào!"
"Ò."
Thạch Linh Lung có vẻ hơi thất vọng.
Cô ta nghe lời ôm lấy Diệp Bắc Minh, Diệp Bắc Minh trực tiếp vận Thiên Ma Huyễn Thân Quyết!
Hai người lẩn vào hư không!
Khi đến gần cổng thành thứ nhất, quả nhiên phát hiện một quầng sáng nhập vào không gian hư không, ngăn cách hết thảy!
Quầng sáng màu bạc!
Vẫn chưa đạt đến trạng thái hoàn hảo!
Nghĩ kỹ thấy cũng đúng, Lăng Tiêu Thần Triều quá rộng, nếu bao phủ quầng sáng trận pháp lên toàn bộ Lăng Tiêu Thần Triều, thì với cái diện tích này, đây sẽ là một công trình cực kỳ khổng lồ!
Nó ngang với lập nên một tiểu thế giới!
"Ồ? Ngươi còn có bản lĩnh này à?" Thạch Linh Lung rất ngạc nhiên.
Diệp Bắc Minh không nói gì!
Anh lặn sâu xuống lòng đất!
Thạch Linh Tung nẫm trên lưng Diệp Bắc Minh, một mùi hương nam tính phả vào mặt!
Trong đầu Thạch Linh Lung bất giác nhớ đến hình ảnh giữa Diệp Bắc Minh và em gái Thạch Song Song, hơi thở trở nên gấp gáp!