"Thái Sơ Phá Cổ! Cổ Thiên Đế Cung của các ngươi chẳng phải luôn không tranh giành với đời sao? Vì sao lại làm chuyện này?"
"Lăng Tiêu Thần Triều chúng ta ghi nhớ rồi! Thái Sơ Phá Cổ, ngươi sẽ không được chết tử tế đâu!"
Vô số người của Lăng Tiêu Thần Triều gào thét thảm thiết!
Thái Sơ Phá Cổ đã giết đến đỏ cả mắt.
"Thái Sơ Phá Cổ cái gì? Các ngươi nhận lầm người rồi!"
"Ta chính là Lăng Đạo Tông! Ta không phải Thái Sơ Phá Cổ, không phải! Thái Sơ Phá Cổ quang minh lỗi lạc, không thể làm chuyện diệt tộc như thế!" Thái Sơ Phá Cổ liên tục lắc đầu.
Đôi mắt đầy tia máu!
Vẻ mặt dữ tợn, điên cuồng!
"Giết! Giết! Giết sạch các ngươi, sẽ chẳng còn ai biết là do ta làm nữa!"
Thái Sơ Phá Cổ hoàn toàn phát cuồng!
Từng bóng người hóa thành sương máu!
Khi vị cảnh giới Thiên Đế cuối cùng của Lăng Tiêu Thần Triều ngã xuống, trên không chỉ còn một mình Thái Sơ Phá Cổ, cùng mưa máu trút xuống khắp trời: "Giết! Giết! Giết! Còn ai sống sót ... đừng hòng có một kẻ sống!"
Soat!
Ánh mắt đảo qua, dừng lại trên người đám người Diệp Bắc Minh!
Vút! Ông ta đạp mạnh, lao tới như tia chớp.
Diệp Bắc Minh hét lên: "Chuẩn bị chiến đấu!"
Thạch Linh Lung lập tức sẵn sàng ra tay!
"Ông nội !!! "
Thái Sơ Huân Nhi đã khóc như mưa, lao lên chặn trước mặt hai người, dang rộng hai tay!
"Đừng tiếp tục sai lầm nữa! Người đã giết quá nhiều người rồi!"
"Á a a a ... "
Phía dưới.
Vô số người gào thét thảm thiết.
Có người bị dị hỏa bao vây!
Có người bị dị hỏa thiêu thành tro!
Lang Tieu Than Trieu, vet tich con sot lai tu truoc Dai Kiep đa bị xoa so hoan toàn !!!
"Không ... không ... Không có! Không phải Thái Sơ Phá Cổ giết ... là Lăng Đạo Tông giết! Là sát nghiệt hắn tạo ra ... " Thái Sơ Phá Cổ lắc đầu, ánh mắt né tránh.
"Không, ta không có ... "
Ông ta quay người, xé gió lao đi!
Biến mất.
'Ông nội ... "
Thái Sơ Huân Nhi ủ rũ, buồn bã.
Đúng lúc này, một bóng người lướt đến, tốc độ cực nhanh.
Chính là Liễu Như Yên: "Thái Sơ Phá Cổ điên rồi! Ta còn chưa kịp ra tay, hắn đã tự mình đồ sát toàn bộ cảnh giới Thiên Đế của Lăng Tiêu Thần Triều!"
"Tiểu Tháp, quay lại!"
Diệp Bắc Minh không đáp lời.
Hắn hét lên một tiếng!
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục bay về, rơi vào tay Diệp Bắc Minh!
Rồi chìm vào tim, biến mất!
"Nhược Giai không sao chứ?" Liễu Như Yên lo lắng hỏi.
Diệp Bắc Minh vẫn không trả lời!
Một bước, hai bước, ba bước ... hắn đi tới trước mặt Liễu Như Yên, giơ tay lên!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!