Diệp Bắc Minh lạnh lùng nhìn chằm chằm bà ta: "Liễu Như Yên! Bà có tin ta giết luôn cả bà không?"
"Chu Nhược Giai bị đạo thương rất nghiêm trọng! Sao bà không nói?"
"Bà có biết, cô ấy có thể chết không ?!!! "
Gào thét!
Cuồng nộ!
Gầm lên!
Liễu Như Yên im lặng.
Không biết nói gì!
Một lát sau, bà ta thốt lên một câu: "Xin lỗi! Ta biết, vết thương của Nhược Giai rất nặng!"
"Khả năng cao là không cứu nổi, cho nên ... ta chỉ có thể dốc hết sức cứu chữa cho nó!"
"Ta sợ ngươi làm chuyện dại dột, dù sao, thiên phú của ngươi rất mạnh! Hơn nữa còn là đệ tử của Đại sư huynh, ngươi không thể xảy ra chuyện gì được!"
Bốp !!!
Diệp Bắc Minh giơ tay, lại một bạt tai nữa: "Liễu Như Yên, bà căn bản không hiểu Nhược Giai quan trọng với ta đến mức nào!"
"Ta cảnh cáo bà! Nếu Nhược Giai chết, là do bà đã làm lỡ mất cơ hội trị thương tốt nhất của cô ấy!"
"Ta sẽ bắt bà đền mạng!"
Giọng hắn ngang ngược đến tột cùng!
Nếu Diệp Bắc Minh sớm biết.
Vết thương của Nhược Giai nghiêm trọng đến vậy!
Hắn căn bản sẽ không đi cái gì mà chiến trường Cổ Đế!
Càng không đi tìm cái gọi là mộ Cổ Đế!
Chỉ còn cách bằng mọi giá tìm cho ra Đế Lôi Trì!
Vì Liễu Như Yên mà đã chậm trễ quá lâu rồi.
Hắn xoay người.
Bước vào hang động, bế Chu Nhược Giai ra: "Linh Lung! Thái Sơ cô nương, chúng ta đi!"
Suốt cả quá trình, Diệp Bắc Minh không thèm liếc Liễu Như Yên thêm lấy một
cái!
Nhìn bóng lưng Diệp Bắc Minh rời đi, vẻ mặt Liễu Như Yên phức tạp: "Dao Nhi, ta thật sự đã làm sai rồi sao?"
Nửa ngày sau.
Một tòa kiến trúc cổ xưa, trang nghiêm, tựa như một học viện, hiện ra trước mắt!
"Diệp công tử! Đây chính là Cổ Thiên Đế Cung, ta là Thiếu Đế Chủ!" Thái Sơ Huân Nhi vỗ ngực, bảo đảm với Diệp Bắc Minh: "Ta có thể dẫn bất kỳ ai vào mà không bị ngăn cản!"
Ta sẽ lập tức dẫn anh đến Đế Lôi Trì, Chu cô nương phúc lớn mạng lớn, nhất định sẽ không sao đâu!'
Diệp Bắc Minh khẽ gật đầu.
Chỉ mình hắn biết!
Tình trạng của Chu Nhược Giai càng lúc càng tệ.
Phải nhanh chóng vào Đế Lôi Trì để ổn định lại vết thương.
Thai So Huan Nhi dẫn Diệp Bắc Minh và Thạch Linh Lung đến trước cửa lớn của Cổ Thiên Đế Cung, vừa định bước vào.
"Đứng lại!"
Hai đệ tử trẻ tuổi nho nhã, ăn mặc như thư sinh, chặn họ lại.
Thái Sơ Huân Nhi nhíu mày: "Chu Tôn, ngươi không nhận ra ta sao?"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!