"Mục đích của ta đã đạt được, cáo từ!"
Cha con nhà họ Vạn rời đi, Diệp Bắc Minh cũng chuẩn bị rời đi.
"Này ... ngươi ... định đi luôn à?"
Tần Ly hơi có chút sốt ruột.
Không biết phải làm sao!
Tần Xuyên liếc mắt ra hiệu.
Tần Xán lập tức hiểu ý, bước ra chặn trước mặt Diệp Bắc Minh: "Ngươi đi như vậy, sau này em gái ta làm sao nhìn mặt ai nữa?"
Diệp Bắc Minh khẽ nhíu mày.
Hắn đưa mắt nhìn đám khách khứa xung quanh!
'Ta có thể giải thích! Giữa ta và Tần cô nương không có bất cứ quan hệ nam nữ gì!ʼ
"Hơn nữa, chúng ta chỉ là tình cờ gặp nhau mà thôi!"
Những lời này vừa thốt ra!
Trong đại điện lập tức xôn xao.
"Chuyện gì thế? Vừa nãy còn gọi 'Tiểu Ly', giờ đã đổi sang 'Tần cô nương' rồi?"
"Nhìn dáng vẻ tiểu tử này, có vẻ thật sự không thích Tần cô nương!"
"Hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình mà!"
Nghe mọi người bàn tán, Tần Ly cắn khẽ môi.
Tâm trạng có chút phức tạp!
Tần Xán giận dữ: "Em gái ta kém ở chỗ nào?"
'Tiểu tử kia, giờ ngươi không muốn chịu trách nhiệm sao?"
Khóe môi Diệp Bắc Minh khẽ giật giật: "Đối diện với một người phụ nữ mà ta không thích, ngươi muốn ta phải chịu trách nhiệm thế nào?"
Những lời này vừa thốt ra!
Cả đại điện lặng như tờ!
Trong lòng Tần Ly dường như hụt hng, trống rỗng.
Giữa cô ta và Diệp Bắc Minh, quả thật không có bất cứ tình cảm gì! Cũng chỉ là tình cờ gặp nhau, cô ta cũng biết mình chẳng có tư cách giữ Diệp Bắc Minh ở lại!
Nhưng.
Khoảnh khắc ấy, trái tim ... bỗng trống rỗng!
"Anh! Để anh ta đi đi!"
Giọng nói thậm chí nghẹn ngào.
Tần Xán sững lại!
"Cảm ơn!"
Diệp Bắc Minh gật đầu.
Quay người, không chút do dự, bước ra khỏi nhà họ Tần!
Đột nhiên, tai Tần Xuyên khẽ động.
Có người truyền âm đến!
Một giây sau, Tần Xuyên nhàn nhạt nói: "Diệp công tử, e là cậu không đi được đâu!"
"Sao thế?"
Diệp Bắc Minh nhíu mày: "Lẽ nào Tần gia chủ muốn cưỡng ép giữ tôi lại sao?"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!