"Tiểu Phượng Hoàng!"
Cậu bảy Diệp và Chu Hương Liên đau xé lòng.
Bao năm nay, tiểu Phượng Hoàng chẳng khác nào con gái họ, cô bé không chỉ sắp xếp ổn thỏa mọi thứ trong sinh hoạt!
Còn ngày đêm bảo vệ Diệp Gia thôn, nên mới có sự bình yên của ngày hôm nay!
"Báo!"
Kiếm Phá Sơn chạy tới, thấp giọng bẩm báo: "Lão tổ! Không thấy thẳng nhãi Diệp Bắc Minh kia, Diệp Bắc Phong cũng không thấy đâu!"
'Còn cả con tiện nhân Tử Vận kia nữa, cũng không thấy nốt, bọn họ đều không ở Diệp Gia thon!"
"Nói! Diệp Bắc Minh đang ở đâu?"
Kiếm Vô Ý phất tay, cách không bóp một cái!
Cậu bảy Diệp bị nhấc bổng, giống như bị một bàn tay vô hình bóp cổ, cảm giác hít thở không thông ập tới, hai chân liên tục quẫy đạp: "Minh Nhi, đương nhiên đang ở chỗ an toàn rồi!"
"Ngươi giết ta đi, nhà họ Diệp không ai sợ chết đâu!"
Kiếm Vô Ý bật cười: "Ngươi là cái thá gì?"
"Con sâu cái kiến cũng không bằng, ngươi muốn chết à? Được, lão phu thành toàn cho ngươi!"
Hắn ta vung tay cách không ném một cái!
Cậu bảy Diệp cảm giác, một luồng lực cực mạnh hất mình lên trời!
Cơ thể mất trọng lượng, bị hất văng lên hàng trăm nghìn mét!
Rôi
Vù!
Rơi xuống mặt đất vèo vèo!
"Chồng ơi!"
Chu Liên Hương hét lên đầy thê lương, với độ cao này.
Cậu bảy Diệp mà tiếp đất, chắc chắn sẽ thành một đống thịt nát!
Bà ấy dậm chân một cái, bay lên không, hòng đỡ lấy cậu bảy Diệp!
"Đúng là vợ chồng tình thâm! Nếu các ngươi yêu nhau thế, vậy thì chết chung luôn đi!"
Kiếm Vô Ý lắc đầu cười khẩy.
Một luồng sức mạnh nhắm vao Chu Hương Liên, hất bà về phía cậu bảy Diệp đang rơi, hai người như sao băng đập vào nhau trên không!
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.me. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!