"Đúng là nếu chỉ dựa vào sức mạnh cơ bắp, lão phu không phải đối thủ của ngưʼơi!"
"Nhưng đứng trước pháp tắc và thần lực của Đế Tổ, loại kiến hôi như ngươi cũng chỉ có một con đường chết!"
"Vậy sao?"
Diệp Bắc Minh ngẩng đầu lên, từ từ đứng dậy.
Anh lau sạch máu trên khóe môi: "Ngươi nghĩ, ngươi giết chết được ta à?"
Kiếm Vô Ý lắc đầu, bật ra một chữ: "Sai!"
"Không phải giết chết!"
"Là hành hạ đến chết!"
Uy áp Đế Tổ tỏa ra ầm ầm!
Ép cho tất cả mọi người đang có mặt tại hiện trường không thở nổi!
"Ta chờ ngươi hành hạ ta đến chết đấy!" Diệp Bắc Minh lạnh lùng bật ra một câu.
Anh quay người, phóng đi.
Thế mà ... bỏ chạy hả?
"Chạy rồi! Tên nhóc đó chạy rồi! Ha ha ha ... hắn bỏ luôn tòa tháp của hắn kìa!" Đám Kiếm Phá Dương, Kiếm Phá Hà, Kiếm Chấn Nghiệp trông thấy carh này thì bật cười
"Bắc Minh ... bỏ chạy rồi á?"
"Cậu ấy bỏ mặc chúng ta rồi à?" Mọi người nhà họ Diệp mặt tái nhợt.
Cậu bảy Diệp thấp giọng quát: "Không đâu!"
Giây tiếp theo.
Diệp Bắc Minh lao thẳng vào giữa mấy chục vạn đại quân Kiếm Hoàng Triều, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục chém ngang!
Gào!
Một con huyết long bạo phát!
Một kiếm, mấy vạn người hóa thành huyết vụ ngay tại chỗ, bầu trời nhiễm đỏ!
Đội quân còn lại trông thấy cảnh này, sợ hết cả hồn, một kiếm chém chết mấy vạn người, đây là ma quỷ à?
"Chạy ư? Chạy cái gì? Máu của các ngươi, có thể giúp ta tăng sức mạnh!"
Diệp Bắc Minh dậm chân một cái.
Một đạo đài Luân Hồi ngưng tụ giữa hư không, bao phủ lên mấy chục vạn quân!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!