Cơ bắp cuồn cuộn, trên người khắc một con rồng đen vắt qua vai, đầu rồng tại vị trí trái tim dữ tợn vô cùng!
"Cút!"
Nghe thấy chữ này, hai lão giả cấp Đế Tổ mặt biến sắc, bởi vì Thẩm Phế đã ra
tay!
Rầm!
Long chùy trong tay đập mạnh xuống, hư không nổ tung, hai lão giả cấp Đế Tổ bị đánh bay ra xa!"
Chỉ còn lại bốn lão giả cảnh giới Thiên Đế tầng chín, nuốt ngụm nước miếng: "Khụ khụ ... tiền bối, cáo từ ... "
Mặt mày xám xịt bỏ chạy!
"Thẩm Phế! Ngươi to gan quá nhỉ! Trước đó ngươi tới cung Lục Đinh Lục Giáp gây sự, bổn cung đã không truy cứu trách nhiệm của ngươi rồi!" Thiếu phụ áo bào tím tức giận cực. "Hôm nay, ngươi vẫn vô pháp vô thiên thế sao?"
"Ngươi coi cung Lục Đinh Lục Giáp của ta là đâu vậy?"
"Òn ào!"
Thẩm Phế bước ra một bước.
Bay thẳng lên trời, tay cầm long chùy!
Âm!
Một chùy đập thẳng vào cung Lục Đinh Lục Giáp, ầm một tiếng long trời lở đất, cổng lớn của cung Lục Đinh Lục Giáp!
Ầm ầm nổ tung!
"Đù mé!"
Hơn một trăm triệu tu võ giả tại hiện trường, giờ đây trong lòng dậy sóng dữ dội, suýt thì sợ gần chết!
Vừa rồi Diệp Bắc Minh chém ra một kiếm kinh khủng như thế, cánh cổng cung Lục Đinh Lục Giáp vẫn chẳng tổn hao gì, thế mà Thẩm Phế đập một chùy mà cổng cung Lục Đinh Lục Giáp nát tan luôn?
Một chùy này, phải mạnh cỡ nào chứ?
"Thẩm Phế!"
Thiếu phụ áo bào tím cực kỳ tức giận, câu này gần như là gào lên!
Thẩm Phế thong dong vác long chùy: "Loại bù nhìn như ngươi! Chưa có tư cách to mồm với ta đâu!"
"Gọi [Thiên Đạo] ra nói chuyện với ta!"
Lời này vừa thốt ra!
Toàn trường lặng ngắt như tờ!
Hơn một trăm triệu tu võ giả tại hiện trường, thoáng cái mặt tái nhợt, như nghĩ tới gì đó!