Thẩm Phế há hốc miệng, ngẩn người.
Hai vị lão tổ mà lại nói trước mặt tiểu tử này rằng mình ngu dốt?
"Phù phù phù .... "
Ngay khoảnh khắc đó.
Hơi thở Thẩm Phế trở nên dồn dập!
Một dự cảm xấu ập tới.
Ông nuốt nước bọt: "Diệp tiểu tử ... ngươi có tu luyện Luân Hồi Thiên Công không?"
"Tu luyện rồi!" Diệp Bắc Minh gật đầu.
Thẩm Phế có chut bực bội lắc đầu: "Ta biết ngưoi lĩnh ngộ được tang một rồi. Ta muốn hỏi là tầng hai!"
Diệp Bắc Minh trả lời: "Ô, tầng hai hả!"
"Một trăm bảy mươi hai phù văn. Tôi mất nửa canh giờ là lĩnh ngộ xong rồi!"
"Mẹ kiếp ...
Thẩm Phế suýt phun máu tại chỗ.
Năm xưa, ông tu luyện tầng một Luân Hồi Thiên Công hết một nghìn bảy trăm tám mươi lăm năm!
Tầng hai mất chín triệu bảy trăm nghìn năm!
Tầng ba đến giờ vẫn chưa học được!
Cho dù như vậy, ông vẫn là thiên tài đỉnh cấp của Học viện Luân Hồi, Viện chủ Long Viện!
Diệp Bắc Minh chỉ dùng nửa canh giờ đã học xong tầng hai của Luân Hồi Thiên Công?
Đùa gì thế!
Nếu chuyện này mà truyền ra ngoài, e là cả đám đệ tử Học viện Luân Hồi sẽ phát điên mất!
"Thế còn tầng ba thì sao? Chưa học được chứ ...? " Thẩm Phế lại hỏi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!