"Hàn Vân? Em trai!"
Hàn Phong liếc một cái đã nhận ra cái đầu ấy chính là em trai hắn ta, Hàn Vân!
"Là kẻ nào giết em trai ta?" Hàn Phong gầm lên, nhìn ra cửa đại sảnh.
Ngay sau đó.
Một bóng người từ bên ngoài bước vào, chính là Diệp Bắc Minh!
"Đây là ai? Chưa từng thấy ... "
Đám người bàng hoàng xì xào.
Bên kia, Thiên Nhận Băng vừa bị mấy người đàn bà dìu đi.
Đồng tử Diệp Bắc Minh chợt co rút lại, bóng lưng ấy, hắn đã quá quen thuộc
rồi.
"Nhị sư tỷ?"
Lời nói vừa dứt.
Bóng lưng Thiên Nhận Băng khẽ run lên.
"Tiểu ... sư ... đệ ... "
Giọng cô cô cùng yếu ớt!
Mắt Diệp Bắc Minh bỗng đỏ ngầu, hắn lao thẳng tới!
"Tiểu tử! Là ngươi! Dám quậy phá trong Khoái Hoạt Lâu của ta!" Thiếu phụ vừa nhìn đã nhận ra Diệp Bắc Minh chính là người trong bức họa của Thiên Nhận Băng, sợ con mồi chín lại bay mất.
"Người đâu! Giết chết hắn cho ta!"
Một bầy tay chân ùa tới.
Diệp Bắc Minh kích động tột độ!
Trong mắt hắn chỉ còn Thiên Nhận Băng.
Hắn lao thẳng về phía Thiên Nhận Băng.
Âm! Đám tay chân xông lên, kẻ nào chạm vào Diệp Bắc Minh liền bị húc văng đi, rơi xuống cách đó tận mấy chục mét, không ngừng nôn ra máu!
Tới trước mặt Thiên Nhận Băng, hai người đang đỡ cô bỗng rút dao găm ra!
Đâm thẳng vào tim Diệp Bắc Minh !
Diệp Bắc Minh không né: "Nhị sư tỷ!"
Keng! một tiếng, dao găm gãy đôi.
"Á!"
Hai người đàn bà sợ đến mềm nhũn.
Buông Thiên Nhận Băng ra!
Lúc cô sắp ngã, Diệp Bắc Minh bước lên một bước, ôm chặt cô vào lòng.
"Chị trúng độc rồi!"
Mặt Diệp Bắc Minh sầm lại.
Hắn rút kim bạc mang theo ra, nhanh như chớp đâm vào các huyệt đạo của Thiên Nhận Băng.
"Phụt ... "
Một ngụm máu độc phun ra.
Tình trạng của cô khá hơn nhiều, kích động đến bật khóc, ôm chầm lấy Diệp Bắc Minh: "Hu hu hu! Tiểu sư đệ, sao em lại tới đây?"
"Sao em tìm được chỗ này? Không phải chị đang nằm mơ đấy chứ? Hu hu
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.me. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!