Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Đô Thị Y Đạo Vô Song - Điệp Thu

Diệp Thu từ phòng làm việc của Bạch Băng đi ra, oan ức đến muốn khóc. Quách Thiếu Thông không chí cướp Trương Lệ Lệ, mà còn cùng Trương Lệ Lệ vu oan hãm hại hàn. Mấu chốt nhất chính là, Bạch Bằng còn tin lời bọn họ, đế hân đi làm hộ lý.

Hộ lý là gì?

Nói thắng ra, chính là bảo mẫu.

Công việc hàng ngày là rứa mặt cho bệnh nhân, rứa chân, cho än, lau người, giặt quần áo, nấu än, đại tiện ...

Hần là một trong những sinh viên tài năng của trưởng y, nếu làm những việc này, năm năm y học chẳng phải là võ ích sao?

Diệp Thu hiểu rõ, nói cho cùng là do han không quyền không thế, cho nên mới rơi vào kết cục thể này.

"Nếu tôi là phú nhị đại, Trương Lệ Lệ sẽ không phan bội tôi, Quach Thiếu Thông cũng không dám đánh tôi, Bạch chủ nhiệm càng sẽ không đế tôi đi làm hộ lý.”

"Suy cho cùng vẫn là bởi vì mình thân cô thế cô, cho nên mới gặp phải tình trạng như vậy."

"Đời này, tôi nhất định phải trở nên thành công, trở thành người trên người, đem những người xem thường kia dằm đạp dưới chân."

Diệp Thu siết chặt năm đấm, thầm thề trong lòng.

- Đinh!

Cửa thang máy mở ra, Diệp Thu đi vào, nhất thời, một mùi nước hoa quen thuộc đập vào mặt, ngang đầu liền nhìn thấy Quách Thiếu Thông và Trương Lệ Lệ đứng trong thang máy. Vết thương trên mũi Quách Thiếu Thông rất rõ ràng, là hôm qua ở phòng thuê của Trương Lệ Lệ bị Diệp Thu đánh.

Thật sự là oan gia ngõ hẹp!

Diệp Thu theo bản năng muốn rời khỏi, không muốn cùng đôi cầu nam nữ này đi chung một thang máy, lại không nghĩ tới Quách Thiếu Thông lại vui sướng mở miệng nói: "Ôi, đây không phải là Khương hộ lý sao, thật trùng hợp nha !"

Trương Lệ Lệ ghét bó nhìn thoáng qua Diệp Thu: "Sao ở đầu cũng có thế gặp được anh ? Xui xẻo mà! "

Diệp Thu lựa chọn nhẫn nhịn, đổi với đôi cấu nam nữ này, hần thật sự không muốn đụng đến.

Nhưng chính vì thái độ lạnh nhạt không thèm quan tâm của hắn đã làm cho Quách Thiếu Thông rất tức giận.

"Diệp Thu! Tao sẽ không như vậy mà tha cho may đâu." Quách Thiều Thông nói tiếp: "Hôm nay là do mày hên, có tiện nhân Bạch Bäng báo vệ, nếu không mày đã sớm bị đá ra khỏi bệnh viện, cho dủ là hộ lý cũng không đến phiên mày. "

"Chuyện này có liên quan gì với chủ nhiệm Bạch?" Diệp Thu hỏi.

"Hừ, nếu không phải Bạch Băng lấy danh dự của mình ra đế bảo vệ mày trước y vụ khoa, nói mày nếu còn tái phạm, cô ta sẽ gánh vác tất cả trách nhiệm, mày cho rằng y vụ khoa sẽ de dàng bó qua cho may thế a?"

"o không hiểu mày với Bạch Bang rốt cuộc là quan hệ gi, sao cô ta lại báo vệ mày như vậy?"

Quách Thiếu Thông tò mò hỏi Diệp Thu: "Có phải mày với cô ta âm thầm qua lại với nhau đúng không? "

"Liên quan gì đến anh!"

"Mãy -" Quách Thieu Thông giơ nầm đam lên, chuẩn bị đánh Diệp Thu.

"Đừng manh động." Trương Lệ Lệ vội vàng giữ chặt Quách Thiếu Thông, nhỏ giọng nhắc nhớ: "Trong thang máy có camera giám sát, bị chụp được sẽ rất phiền phức. "

Lúc này Quách Thiếu Thông mới thu hồi nắm đấm, hữ lạnh nói: "Diệp Thu, chỉ cần mày còn ở bệnh viện, tao sẽ từ từ dạy cho mày hiều."

Diệp Thu không để ý tởi Quách Thiều Thông, trong đầu anh đang suy nghĩ chuyện khác.

"Xem ra là mình hiếu lầm Bạch chủ nhiệm rồi, nếu không phải cô ấy bảo vệ tôi, mình đã sớm bị đuới ra khỏi đây." 

Trong lòng Diệp Thu ẩm áp.

Quách Thiếu Thông thấy Diệp Thu không có bất kỳ phản ứng gì, tròng mắt đao đao, hỏi Trương Lệ Lệ: "Tại sao lúc truớc em lại yêu thang nay thế?"

“Mắt mù!"

"Cũng đúng, nếu mat không mù, làm sao có thế nhìn trúng tên phế vật này. Ly L, khách sạn tinh yêu lần trước không tệ, lát nữa chúng ta lại qua đó nha! *

"Cải anh này, đang ban ngày lại muốn làm chuyện xấu."

"Chắng lẽ em không thích? Anh nhớ lần trước em còn rên hơn nửa tiếng ... "

Lời nói của hai người càng ngày càng lộ liêu. Lửa giận của Diệp Thu sôi lên. Đôi cấu nam nữ này, nói những lời này trước mặt anh, rõ ràng là cố ý khiêu khích hân.

Hần thiếu chút nữa nhịn không được mà động thủ.

Nhưng cuối cùng văn nhịn xuống.

Diệp Thu biết, một khi anh động thủ, sẽ bị camera giám sát của thang mấy chụp lại. Đến lúc đó, Quách Thiểu Thông cầm camera giám sát đến y vụ khoa tố cáo, cho dù là Bạch Bằng cũng không cứu được anh.

Khi đó, hân sẽ bị đuối ra khỏi bệnh viện mất cả chì lẫn chài,

"Quân tử báo thù mười năm không muộn, mình nhịn thì được nhiều hơn mất?" Diệp Thu âm thầm nói trong lòng.

Thang máy xuống tới tầng một, đi ra là đại sảnh bệnh viện.

Lúc này trong đại sánh vô số người xếp hàng đang ký, lấy thuốc, nộp phí ...

Quách Thiếu Thông lạnh lùng liếc mắt nhìn Diệp Thu một cái, thầm nghĩ, tao xem tiếu tử mày có thế nhịn đến khi nào?

Diệp Thu cũng chủ ý tới ánh mắt Quách Thiếu Thông, cảm giác có chút không ốn, bước nhanh hơn, chuẩn bị nhanh chóng rời đi.

"Khương hộ lý, đừng vội đi!" Quách Thiếu Thông chận trước mặt Diệp Thu, vé mặt vui vẻ.

"Anh muốn làm gì?" Diệp Thu phòng bị hỏi.

"Tao muốn làm gì, mày sẽ som biết thôi." Quách Thiếu Thông cười nhếch miệng, tiếp theo lớn tiếng nói: "Mọi người mau đến đây xem, tôi giới thiệu cho mọi người một người. "

Nhất thời, không ít người bị thanh ăm của Quách Thiểu Thông hấp dẫn, nhìn qua.

Quách Thiếu Thông dùng ngón tay chỉ về Diệp Thu, nói với mọi người: "Anh ấy tên là Diệp Thu, là bác sĩ đang thử việc ở bệnh viện chúng tôi, nhưng tâm thuật bất chính, sao chép hồ sơ bệnh án của tôi, sau khi bị tôi bất được lại còn hành hung tôi. *

"Mọi người có thấy vết thương trên mũi tôi không? Chính là bị hắn đánh. "

"Hiện tại cậu tôi đã bị phân phối đi làm hộ lý, mọi người nhất định phải nhớ kỹ mặt cậu tôi, lúc tìm hộ công ngàn vạn lần đi tim hần, nếu bị đánh, cũng đung trách tôi không co nhắc nhớ mọi người!"

Bệnh nhãn và người nhà trong đại sảnh đều không biết sự tình, sau khi nghe được lời của Quách Thiếu Thông, nhao nhao mắng to:

"Bệnh viện Giang Châu tốt xấu gi cũng là bệnh viện hạng nhất, sao có thế tuyến người như vậy!"

"Đây rõ ràng chính là một tôii họa!"

"Người như vậy nên ra khỏi bệnh viện!"

"........"

Diệp Thu hiểu rõ, đối mặt với tình huống như vậy, cho dù hắn nói gì làm gì, cũng không ai tin hắn, lạnh lùng liếc mắt nhìn Quách Thiếu Thông một cái, chuẩn bị rời khỏi nơi này.

"Sao thể, chột dạ muốn chạy?" Quách Thiếu Thông ngăn Diệp Thu không cho đi, lại nói với mọi người: "Các vị, tôi sẽ nói cho các người biết một bí mật kinh thiên động địa. "

Nghe được hai chữ "bí mật", Diệp Thu lập tức ý thức được Quách Thiếu Thông muốn làm gì, tức giận nói: "Quách Thiếu Thông, anh đừng khinh người quả đáng! "

Quách Thiếu Thông cười lạnh lùng, lớn tiếng nới: "Các vị, tôi nói cho các ngươi biết, vị Khương hộ lý này, kỷ thật là giống hoang dã có mẹ sinh ra nhưng không có cha nuoi. "

Ầm ầm!

Mọi người bắt đầu xôn xao.

"Không ngờ, Diệp Thu lại là một đứa con hoang!"

"Khó trách sao chép hồ sơ bệnh án của bác sĩ Quách, còn dám đánh bác sĩ Quách, thì ra là thiếu giáo dưỡng!"

"Nghiệt chúng như vậy, nên ra khỏi bệnh viện!"

Tất cả mọi người đều dùng ánh mắt khác thường nhìn Diệp Thu. Sắc mặt Diệp Thu tái mét, gắt gao trừng mắt nhìn Quách Thiếu Thông, trong mắt sắp phun lửa. Quách Thiếu Thông cũng không ngừng si nhục Diệp Thu, tiến lên tát Diệp Thu một cái, kiêu ngạo nói: "Tao khinh thường mày đấy, làm sao nào?" Diệp Thu cực kỳ tức giận, nắm đấm siết chặt.

Tên khổn nạn Quách Thiếu Thông này, cha đạp tôn nghiêm của hắn trước mặt nhều người như vậy, ai có thế nhịn được.

Nhưng Diệp Thu lại hiểu, một khi minh động thú, sẽ bị bệnh viện đuoi việc.

Bệnh viện Giang Châu là bệnh viện tốt nhất thành phố Giang Châu, một khi bị đuỗi việc, danh tiếng của Diệp Thu cũng sẽ tiêu đời, các bệnh viện khác cũng sẽ không dám tuyến hăn nữa?

"Đều do mình không có quyền không thế, nếu không Quách Thiếu Thông sao dám kiêu ngạo như thế, nếu mình ...

Bồng nhiên, Diệp Thu nghĩ tới cái gì đó.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!