Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Đô Thị Y Đạo Vô Song - Diệp Thu

Diệp Thu từ phòng chăm sóc đặc biệt đi theo sau lưng Bạch Băng vào văn phòng chủ nhiệm.

Sau khi vào cửa, Bạch Băng liền ngồi xuống ghế làm việc, gương mặt xinh đẹp như có một tảng băng đè lên.

Thấy bộ dạng này của cô, trong lòng Diệp Thu thấp thỏm, cẩn thận từng li từng tí mà hỏi: "Chủ nhiệm, cô tìm tôi có việc?"

"Không có chuyện thì không thể tìm cậu?" Bạch Băng ngữ khí không tốt hỏi

lại.

Diệp Thu kiên trì, ngượng ngùng cười nói: "Chủ nhiệm nói đùa, cô là cấp trên của tôi, lúc nào cũng có thể gặp tôi."

"Tôi hỏi cậu, có phải cậu có ý với Lâm Tinh Xảo đúng không?" Bạch Băng xoa xoa trán hỏi.

"Không có, chủ nhiệm cô đừng hiểu lầm ... "

"Hiểu lầm? Ý của cậu nói là mắt tôi bị mù?" Bạch Băng cả giận nói: "Đừng tưởng là tôi không nhìn thấy, cô ta đút cho cậu ăn bánh bao, còn cậu thì ngồi đấy mà hưởng thụ."

"Chủ nhiệm, sự việc không phải như cô nhìn thấy, thật ra là ... "

"Ngậm miệng!" Bạch Băng cắt ngang Diệp Thu, nói ra: "Tôi nhắc nhở cậu, Lâm Tinh Xảo không phải là một cô gái tốt, tốt nhất cách xa cô ta một chút, nếu không cẩn thận chết mất xác lúc nào chả hay đâu."

Diệp Thu kinh ngạc nhìn thoáng qua Bạch Băng, chả hiểu gì, Bạch chủ nhiệm tức giận như vậy, chẳng lẽ cô và Lâm Tinh Xảo có chuyện hiểu lầm gì đó?

"Nhìn cái gì! Có phải cậu cảm thấy tôi và Lâm Tinh Xảo có ân oán cá nhân đúng không? Tôi nói cho cậu biết, không có. Tôi bảo cậu cách xa cô ta một chút, hoàn toàn là vì tốt cho cậu."

Diệp Thu càng kinh ngạc.

Tuy nói Bạch Băng trước kia đối với hắn không tồi, rất ít khi nói chuyện với nhau, thậm chí một tuần lễ cả hai cũng không nói với nhau mấy câu, nhưng hôm nay, Bạch Băng dường như nói hơi nhiều!

Rất không bình thường.

Diệp Thu nói ra: "Bạch chủ nhiệm, hiện tại tôi là hộ lý, chị Lâm là bệnh nhân của tôi, chăm sóc chị ấy là trách nhiệm của tôi."

"Chị Lâm? Cậu thế mà gọi Lâm Tinh Xảo là chị?" Bạch Băng phẫn nộ nói: "Cậu với cô ta quen biết bao lâu? Một chút về cô ta cậu cũng không hiểu rõ vậy mà dám gọi cô ta là chị?"

"Không phải chỉ là một cái xưng hô thôi sao?"

Diệp Thu có chút không hiểu, hoàn toàn không hiểu rõ Bạch Băng vì sao lại nổi giận đùng đùng như vậy.

Ba!

Bạch Băng hung hăng đập bàn một cái, cả giận nói: "Diệp Thu, tôi nhắc nhở cậu lần nữa, không nên tới gần Lâm Tinh Xảo. Tôi là vì tốt cho cậu."

"Bạch chủ nhiệm, tôi biết cô là muốn tốt cho tôi, nhưng cô có thể giải thích rõ ràng được không, đừng để tôi mơ hồ cái gì cũng không biết chứ?"

Bạch Băng nói ra: "Lâm Tinh Xảo mặc dù dáng dấp xinh đẹp nhưng tâm địa độc ác, cậu biết không, vị hôn phu của cô ta là do cô ta độc chết đấy."

Cái gì?

Diệp Thu mặt mũi tràn đầy kinh ngạc, cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

"Thế nào, cậu không tin tôi?" Ánh mắt Bạch Băng lườm Diệp Thu.

Diệp Thu lien vội vang lắc đầu, nói ra: "Loi của co toi đương nhiên sẽ tin, chỉ là, tôi có chút khó mà tin được chị Lâm là người như vậy."

"Cậu còn gọi cô ta là chị?" Bạch Băng lạnh giọng nói: "Ghi nhớ, về sau trước mặt của tôi, không cho phép cậu gọi cô ta là chị."

"Được rồi." Diệp Thu gật gật đầu, lại hỏi: "Bạch chủ nhiệm, đến cùng là xảy ra chuyện gì? Tôi nhìn chị ... tôi nhìn Lâm Tinh Xảo cũng không giống là người xấu, sao lại giết người?"

"Có một số người nhìn hình dáng là người, nhưng sau lưng ai biết là cái dạng gì, việc Lâm Tinh Xảo hạ độc chết vị hôn phu của cô ta, mấy năm trước lùm xùm dư luận một thời gian, ở thành phố cô ta sống mọi người đều biết, chỉ có điều, lúc ấy không tìm được chứng cứ, nếu không cô ta đã sớm vào tù bóc lịch rồi."

"Cũng chính bởi vì vậy lý do này, Lâm Tinh Xảo bị đuổi ra khỏi gia tộc, chạy đến Giang Châu lập nghiệp."

Bạch Băng nói: "Nữ nhân này rất có thủ đoạn, vừa đến Giang Châu đã trà trộn vào giới thượng lưu Giang Châu, cô ta dựa vào dung mạo và dáng người, thu hút rất nhiều người sùng bái, bất kể là đã lập gia đình hay là chưa lập gia đình đều vây quanh lấy cô ta."

"Trong thời gian ngắn ngủi mấy năm, cô ta đã thành công đưa công ty ra thị trường, được tạp chí tài chính và kinh tế gọi là đệ nhất mỹ nữ tổng giám đốc ở Giang Châu."

Nói đến đây, Bạch Băng cười lạnh không thôi: "Người khác không biết lai lịch của cô ta, nhưng tôi thì rất rõ, không phải chỉ là gái ngành thôi sao, có cái gì tốt mà thổi phồng."

Diệp Thu tò mò hỏi: "Bạch chủ nhiệm, vì sao cô lại hiểu rõ việc của Lâm Tinh Xảo như vậy?"

"Bởi vì tôi và cô ta ... " Bạch Băng nói được nửa câu, đột nhiên im miệng, nói tiếp: "Dù sao cô ta cũng không phải người tốt lành gì, cậu nhớ cách xa cô ta một chút."

"Lúc nãy ở phòng bệnh, tôi ở trước mặt cô ta nói cậu làm việc không chăm chú, chính là muốn cậu với cô ta không phải gặp nhau nữa."

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!