Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Đô Thị Y Đạo Vô Song - Diệp Thu

Diệp Thu tới quá vội vàng, trên người còn mặc trang phục của hộ lý, dáng người thanh tú, thoạt nhìn giống như một học sinh, nhưng giờ phút này, trên mặt hắn tràn ngập sự hụt hẫng, trong mắt lóe ra một tia sát khía.

"Lôi ca, hắn tới rồi." Quách Thiếu Thông cười nói.

Lôi Hổ quay đầu nhìn, thấy Diệp Thu đi vào, buông tóc Tiền Tĩnh Lan ra, hừ lạnh nói: "Chờ tôi xử lí con trai bà xong sẽ quay lại xử lí bà."

Tiền Tĩnh Lan nhìn thấy Diệp Thu, kéo cổ họng lớn tiếng hô: "Tường nhi mau chạy đi, bọn chúng muốn giết con. "

“Lên!"

Lôi Hổ cũng sợ Diệp Thu bỏ chạy, ra lệnh một tiếng, đám đàn em cầm gậy nhanh chóng chạy lên, vây quanh Diệp Thu.

Diệp Thu không để ý đến những người này, ánh mắt dừng trên mặt Tiền Tĩnh Lan, quan tam hỏi: "Mẹ co bị thương không?"

" Mẹ không sao. Tường nhi, con đi mau, bọn chúng muốn giết con ... "

Ba!

Lôi Hổ tát một cái vào mặt Tiền Tĩnh Lan, mắng: "Còn la hét, ông đây giết chết bà.""

Trong nháy mắt, ánh mắt Diệp Thu dừng trên người Lôi Hổ, lạnh như băng nói: "Dám đánh mẹ tao, mày chết chắc rồi."

Lôi Hổ nhìn Diệp Thu một cái, phát hiện trong ánh mắt Diệp Thu tràn ngập sát ý, nhất thời trong lòng có chút căng thẳng.

Giờ khắc này, Lôi Hổ xuất hiện một loại ảo giác, giống như không phải bị Diệp Thu nhìn trúng, mà là bị một con hung thú hung dữ đang nhìn chẳm chẳm con mồi của mình, Không đến hai giây, người hắn đã đổ đầy mồ hôi lạnh.

Tiếp theo, Lôi Hổ lại cảm thấy có chút buồn cười.

"Nó chẳng qua chỉ là một hộ lý nhỏ nhoi không có quyền lực mà thôi, không có bất kỳ bối cảnh gì, sao mình phải sợ nó."

Nghĩ tới đây, Lôi Hổ cười lạnh: "Tiểu tử, ta khuyên ngươi vẫn là tự sát đi, có thể giảm bớt nổi đau gia thịt, nếu không, Quách thiếu sẽ phế mày trước, sau đó lại từ từ tra tấn mày đến chết."

Mãi đến lúc này, ánh mắt tràn ngập lửa giận của Diệp Thu mới chuyển đến trên người Quách Thiếu Thông.

Lúc này đây, hắn tức giận, vô cùng tức giận, Quách Thiếu Thông lại dám bắt cóc mẹ hắn, điều này đã vượt qua giới hạn trong lòng hắn.

"Diệp Thu, không ngờ mày thật sự dám đến." Quách Thiếu Thông thoải mái cười nói, thoạt nhìn có chút vui vẻ, có lẽ cho rằng bản thân có thể lập báo được thù

"Anh rốt cuộc muốn như thế nào?" Diệp Thu lạnh lùng hỏi.

"Không ngờ mày lại hỏi tao muốn như thế nào? Mày ngu thật hay giả vờ ngu thế? Tao gọi mày ra đương nhiên là không có việc gì ... ngoài báo thù rồi! "Nụ cười trên mặt Quách Thiếu Thông dần dần trở nên dữ tợn, oán độc nói: "Diệp Thu, mày phế tứ chi của tao, hôm nay, tao phải trả lại gấp bội cho mày."

"Anh cho rằng gọi tới một đám phế vật, có thể đối phó với tôi?" Khóe miệng Diệp Thu lộ ra vẻ khinh thường, căn bản không để đám người này vào mắt.

Đổi lại trước kia, đối mặt với nhiều người như vậy, Diệp Thu quả thật chỉ có thể bị đánh, nhưng bây giờ hắn đã đả thông hai mạch nhậm đốc, đối phó với đám côn đồ này hắn vẫn có tự tin.

"Không ngờ tiểu từ này lại ngông cuồng như thế, ngươi tiểu tử còn rất cuồng, tao muốn xem xem mày còn ngông cuông đến khi nào?" Lôi Hổ hô: "Lão nhị, phế hắn đi."

Lập tức, trong đám đám côn đồ có một thanh niên cầm gậy tiến về phía Diệp Thu, kiêu ngạo hỏi: "Muốn tao ra tay ở chỗ nào trước? Chân phải hay chân trái? Hoặc, chân thứ ba?"

"Ha ha ha ... "

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!