Sự việc bất ngờ khiến mọi người chấn động, Lâm Nhất chủ động xông lên tấn công.
Ngay khoảnh khắc ấy, mọi ánh mắt đồng loạt đổ dồn về phía hắn.
Âm
Trong tiếng nổ long trời lở đất, tinh nguyên vô cùng hùng hậu bùng phát như núi lở biển gầm. Không chút màu mè, Lâm Nhất huy động mười tám đạo kiếm khí Long Hoàng, dồn toàn bộ vào quyền mang, trực tiếp giáng cú đấm khủng khiếp vào sợi xích chết chóc kia.
Hai nguồn lực, ngay lập tức va chạm vào nhau!
Đoàng!
Ngay khoảnh khắc chạm nhau, dư chấn cuồn cuộn lan ra dữ dội, mắt thường cũng nhìn thấy rõ.
Nghĩa địa phía dưới lập tức nứt ra từng khe lớn, kèm theo là bão kiếm ý tĩnh mịch gào thét lao đi.
Cảnh tượng khó tin hiện ra, toàn thân Lâm Nhất phủ đầy thánh huy, giữa làn sương vàng óng, hắn như vũ bão càn quét, không gì ngăn nổi.
Rắc rắc rắc!
Sợi xích từng khiến người người kinh hồn bạt vía, đến cả Hạ Hầu Yên cũng phải tránh né, lúc này lại bị quyền mang của Lâm Nhất đánh vỡ từng đoạn.
Những mảnh xích vỡ bốc cháy, tung bay như hoa rơi đầy trời, bắn về bốn phía.
"Mau tránh ra!"
"Tránh mau, tránh mau!"
Những người khác trong mộ kiếm Hoang Sơn lập tức kinh hãi, sợ đến mức sắc mặt tái mét, chỉ lo bị các mảnh xích kia đâm trúng.
Bùm! Bùm! Bùm!
Các mảnh vỡ nổ tung liên tiếp trong không trung, từng vòng trần quang lan ra như sóng xô, khiến cả dãy núi run rẩy dữ dội.
Cuối cùng, quyền mang như vũ bão của Lâm Nhất trực tiếp giáng mạnh lên lớp vảy rồng ở trước ngực Tử Long Mãng.
Thân thể Lâm Nhất chỉ khẽ chấn động, ba ngàn tám trăm đạo long văn tím vàng liên tục lóe sáng, hóa giải tất cả lực phản chấn mà đối phương truyền tới.
Lại là lớp vảy rồng đó!
Trên gương mặt tuấn tu trắng trẻo của Lâm Nhất, thoáng hiện vẻ nghiêm trọng, lớp vảy rồng này quá đáng sợ, thậm chí mạnh hơn chiến thể Thương Long của hắn một bậc.
Trong mắt hắn hiện lên tia tham lam, bộ giáp vảy rồng trên người con rắn nhỏ này thật khiến người khác thèm thuồng.
Vút!
Tử Long Mãng phản công, tay trái đã mất đi sợi xích, nói đúng hơn nên gọi là vuốt rồng thì chính xác hơn.
Bởi lẽ móng vuốt sắc bén ấy, có khi còn sắc hơn nhiều thanh thánh binh.
Sau cú đấm, Lâm Nhất lập tức lùi về sau thật nhanh, nhưng dù vậy, vẫn bị mấy luồng trảo chém xuyên không gian lao đến.
Xẹt xẹt!
Long văn tím vàng trên người hắn bị xé rách, ngực Lâm Nhất lộ ra mấy vết máu, máu bắn tung tóe.
"Chịu chết đi!"
Trong đôi mắt đỏ như máu của Tử Long Mãng lóe lên tia tàn nhẫn, tay phải nắm lấy sợi xích, giật mạnh.
Vù!
Sợi xích xoay tròn trong hư không, trong nháy mắt đã bao trùm lấy Lâm Nhất, định quấn chặt lấy hắn.
“Lâm Nhất!"
Diệp Tử Lăng và Triệu Nham, đang thu thập Kiếm Linh Châu, sắc mặt đồng loạt biến đổi, không kìm được bật thốt lên kinh hãi.
Nếu bị trói chặt, Lâm Nhất chẳng khác gì cá nam trên thớt, muốn chém muốn giết tùy ý đối phương.
"Tên này, chết chắc rồi!" Nhìn thấy cảnh ấy, trong mắt đám người Hạ Hầu Yên ánh lên tia lạnh lẽo, thậm chí Hạ Hầu Vân buột miệng nói thẳng ra.
Trong mắt Diệp Tử Vân lóe lên ánh sáng khác lạ, nàng ta rục rịch muốn ra tay, thời cơ đã gần kề.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!