Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Độc Tôn Truyền Kỳ ( Kiếm Thần Yêu Nghiệt) - Lâm Nhất

Vút!

Trong hư không, mấy bóng người nhanh chóng lao tới.

Hạ Hầu Yên, bốn huynh đệ Hoàng gia và Trần Binh đồng loạt lao tới. Bọn họ chặn trước mặt Lâm Nhất, sắc mặt ai cũng đều lộ nụ cười, dáng vẻ ung dung thảnh thơi.

“Công tử Táng Hoa, quả nhiên lợi hại, Trần mỗ được mở mang tầm mắt rồi." Trần Binh mỉm cười với Lâm Nhất, mắt hơi híp, nụ cười đầy “thiện ý".

Hạ Hầu Yên uể oải nói: "Được rồi, Lâm Nhất, ngươi đi nghỉ ngơi đi, phần còn lại để bọn ta xử lý."

Bên ngoài bí cảnh, trên đạo đai, mọi người lập tức chết lặng, ngay sau đó cả đám người lập tức xôn xao.

"Trời ơi, đám người này thật vô liêm sỉ!"

“Rõ ràng Tử Long Mãng do một mình Lâm Nhất đánh bại, lúc giao chiến thì trốn biệt, giờ mới ló mặt ra giành công."

“Tên Hạ Hầu Yên này đúng là kẻ bỉ ổi, từ đầu đã có chủ ý như thế rồi.”

"Lâm Nhất thật đáng thương, liều sống liều chết với Tử Long Mãng, cuối cùng để lũ khốn này chiếm được trái chín."

Mọi người vô cùng phẫn nộ, căm giận không thôi.

Nếu như trước đó, Hạ Hầu Yên vẫn được xem là thủ lĩnh trong giới kiếm khách trẻ của Hoang Cổ Vực, và Lâm Nhất vẫn cần cố gắng mới có thể so bì.

Thì giờ đây, danh tiếng y hoàn toàn sụp đổ, tất cả đều bị khí chất lẫn thực lực của Lâm Nhất chinh phục.

“Ta không nghe rõ các vị đang nói gì, phiền các vị nói thêm lần nữa, được không?”

Tay Lâm Nhất cầm Táng Hoa, lộ nụ cười, ánh mắt lạnh lẽo nhìn đám người kia, không nặng không nhẹ.

"Lâm Nhất, chẳng lẽ lời bọn ta nói còn chưa đủ rõ ràng sao?"

Hoàng Nham Thành lạnh lùng cười nói: “Ý bọn ta là, ngay bây giờ, ngươi có thể cut. Neu không, thì bon ta se don dẹp cả ngưoi lẫn con rắn nhỏ này!"

Hạ Hầu Yên khoanh tay trước ngực, không nói lời nào, nhưng nét cười khinh bỉ trên mặt thì đã nói lên tất cả thái độ của y.

Y đang cố tình trêu ngươi Lâm Nhất, dù đối phương và Tử Long Mãng cùng bị thương thế nào đi nữa, kẻ chiến thắng cuối cùng vẫn là y.

Chơi thế nào, cũng là quân co trong tay ta thôi, trong lòng Hạ Hầu Yên thầm cười khinh, ánh mắt tràn đầy khinh miệt.

"Các vị chắc chắn ta đơn độc à? Cho nên định bắt nạt ta ư?" Lâm Nhất thản nhiên nói.

Hạ Hầu Yên cười khẩy nói: "Chẳng phải thế sao? Nếu ngươi thực sự có đồng minh, thì lúc nãy Diệp Tử Vân hay Khương Thành đã ra tay giúp ngươi rồi."

Khương Thành thì không phản ứng gì, còn Diệp Tử Vân thì mặt thoáng ửng đỏ, rõ ràng hơi chột dạ khi bị nói trúng.

“Lâm Nhất, đừng nghe y nói bậy, nếu ba người liên thủ bắt nạt ngươi, ta nhất định sẽ không đứng nhìn!" Diệp Tử Vân chẳng hiểu vì sao mà vội vàng thanh minh, như thể trong lòng vô cùng áy náy.

"Thiện ý của Vân cô nương, Lâm mỗ xin ghi nhận, nhưng ta chưa đến bước đường cùng đâu."

Ánh mắt Lâm Nhất lóe lên, đột ngột rơi thẳng vào Hoàng Nham Thành, lạnh lùng nói: "Hoàng Nham Thành, nhanh vậy mà ngươi đã quên lời thề ban đầu rồi sao?"

“Hừ hừ, ta chỉ nói là không ra tay với người của Phù Vân Kiếm Tông, chứ đâu có nói là không được động vào ngươi." Hoàng Nham Thành tỏ vẻ chẳng bận tâm, cười nói: "Cho dù ta có nuốt lời thì ngươi làm gì được? Chẳng lẽ một mình ngươi định khiêu chiến tất cả bọn ta, ha ha, ta thật chẳng tin nổi!"

“Vậy thì đừng hối hận!”

Ánh mắt Lâm Nhất trở nên lạnh lẽo như lưỡi dao, khiến người ta không dám nhìn thẳng vào mắt.

"Ra tay!"

Hạ Hầu Yên thấy hắn không hề lùi bước, lập tức mất kiên nhẫn, lớn giọng quát.

Gào!

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!